Chương 3

Giọng nói của Thẩm Lạc Lạc đã vang vọng trong đầu mọi người.

[Ồ hô! Người vợ mới của chủ tịch Tần Đà thực chất là một tình nhân chuyên nghiệp luôn á trời! Cô ta có tận bốn đứa trẻ và bốn ông bố của chúng luôn à? 】

Mọi người:? ? ? ! ! !

[Ba của đứa lớn nhất và đứa thứ hai có phải là anh em không? Con trai của chủ tịch Tần là con thứ tư, ông lại quan hệ rất tốt với đứa con thứ hai, thậm chí còn đưa đứa con thứ hai về nhà! Không chỉ vậy, Chủ tịch Tần còn muốn nhận con trai thứ hai làm con đỡ đầu của mình? 】

【Từ từ nào! Đứa con thứ tư cũng không phải là con ruột của Chủ tịch Tần? Ôi mạ ơi có phải đứa trẻ đó là con của tài xế thân cận không vậy? 】

[Thảo nào đầu ông ấy trông xanh thế! 】

Mọi người đều kinh hãi!

Ly rượu vang đỏ trong tay Chủ tịch Tần gần như vỡ nát!

Lúc này, một cậu bé mặc quần yếm kaki chạy vào giữa đám người, nhảy lên nhảy xuống lắc lắc món đồ chơi trên tay, vô cùng vui mừng: “Mẹ ơi, mẹ ơi! Chú Chu Vũ mua cho con món đồ chơi yêu thích của con này.” Ultraman Tiga!”

Thẩm Lạc Lạc nhìn cậu bé, lặng lẽ thở dài: “Thằng nhóc ngốc nghếch, đó không phải chú của con, đó là ba ruột của con.” 】

[Để được gặp con và mẹ của đứa trẻ, người cha này đã rất chăm chỉ rèn luyện kỹ năng lái xe và lấy được bằng lái xe, anh ta chấp nhận âm thầm làm một tài xế nhỏ bé bên cạnh Chủ tịch Tần, để chờ cho đến khi Chủ tịch Tần bàn giao công ty cho con trai mình sau đó mà hưởng ké theo cho phần đời còn lại. 】

[Suýt, đây có thể coi là kiểu nằm gai nếm mật kiểu mới phải không? Ngày nay, để phòng chống cháy nổ, trộm cắp, bạn cũng cần phải cẩn thận với những tài xế trẻ nữa nhé! 】

[Nhưng mà việc nếu một người tài xế quan tâm đến con trai mình như vậy nhưng Chủ tịch Tần lại thực sự không nghi ngờ điều gì sao? 】

Xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Thẩm Lạc Lạc bối rối ngẩng đầu lên.

[Tại sao họ không cười? 】

[Ngoài ra, Chủ tịch Tần còn đang vội kéo đứa trẻ, đây là muốn đi đâu vậy? 】

Thẩm Đình An, Triệu Tuệ Trinh hai vợ chồng che mặt, họ đang nghe gì vậy?

Ngay khi Chủ tịch Tần và gia đình rời đi, tin tức đã lan truyền khắp đám đông.

Mọi người đang thì thầm thảo luận.

“Các người có nghe thấy âm thanh đó không?”

“Tôi đương nhiên nghe thấy, hai chị em ta đứng bên cạnh Thẩm Lạc Lạc đều nghe thấy cả! Tuy rằng cô ấy không nói thành tiếng nhưng chúng ta vẫn nghe rất rõ ràng! Thực sự là kỳ quái quá đi!”

“Tôi cũng nghe thấy vậy, vợ mới của Chủ tịch Tần là một tiểu tình nhân chuyên nghiệp, đứa bé kia không phải là con của Chủ tịch Tần là thật hay giả vậy trời?”

So với hiện tượng kỳ lạ này, thì mọi người càng quan tâm đến việc tin đồn của Chủ tịch Tần là thật hay giả thôi!

“Tám phần trăm đó là sự thật rồi! Nhìn Chủ tịch Tần rời khỏi với tư thế đó thì chắc chắn ông ta đã phát hiện ra điều gì đó nên đã đưa đứa trẻ đi xét nghiệm quan hệ cha con đó mà!”

“Tôi cũng nghĩ là đúng! Người phụ nữ đó sao dám lừa dối chủ tịch Tần thế đúng là đáng sợ quá mà!”

“Có thật hay không, chuyện lớn như vậy, ngày mai chúng ta nhất định sẽ biết kết quả thôi!”

“Ê mà? Thẩm Lạc Lạc đâu?” Bọn họ còn chưa ăn hết quả dưa này đâu!

Lúc này Thẩm Lạc Lạc đã lên xe của vợ chồng Thẩm Đình An rời khỏi cửa phòng tiệc và khách sạn.

Bữa tiệc đã kết thúc, vì lý do an toàn, hai vợ chồng giao công việc sau đó cho con trai cả Thẩm Cảnh Nghiêu, người đã có thể tự lo liệu từ lâu, họ đưa Thẩm Lạc Lạc về nhà trước.

“Lạc Lạc, con——“

Trong xe, Triệu Tuệ Trinh cố gắng nói cho Thẩm Lạc Lạc biết tiếng lòng của cô lúc nảy, nhưng mọi chuyện vẫn giống như lần trước, chỉ cần bà nói về tiếng lòng của Thẩm Lạc Lạc thì giống như ai đó đã sử dụng một loại phép thuật ma quái nào đó khiến những lời nói đó đã ra đến miệng nhưng mà không thể nói ra được dù chỉ một tiếng.!

Thẩm Đình An và Triệu Tuệ Trinh cũng phát hiện ra rằng họ thực sự có thể nghe thấy suy nghĩ của con gái mình khi họ đến bệnh viện gặp Thẩm Lạc Lạc ba ngày trước, và có một thứ gọi là hệ thống tình báo trong những lời nói đó của cô.

Sau khi hai vợ chồng liên tục xác nhận, họ phát hiện, chỉ cần cách Thẩm Lạc Lạc khoảng trăm mét, bọn họ có thể nghe thấy tiếng lòng của cô, càng gần thì càng nghe rõ, ngoài ra còn có một điều kiện khác đó là chỉ những người có mức độ giàu có nhất định mới có thể nghe thấy tiếng lòng của cô ấy.

Gia đình và bạn bè của hai vợ chồng đều có thể nghe thấy, nhưng các bác sĩ, y tá và bệnh nhân cùng phòng trong bệnh viện lại không thể nghe thấy tiếng lòng của Thẩm Lạc Lạc.

“Sao vậy ạ?” Thẩm Lạc Lạc không hiểu vì sao lại bị Triệu Tuệ Trinh nhìn như vậy.

Lúc này, xe từ từ lái vào biệt thự nhà họ Thẩm rồi vào trong nhà.

Quên đi, không nói được thì đừng nói, điều quan trọng không phải là đứa bé đã về rồi không phải sao? Nghĩ đến đây, Triệu Tuệ Trinh cười, hạ giọng, cố gắng tỏ ra dịu dàng hơn, bà mỉm cười nói: “Không sao đâu, Lạc Lạc, hoan nghênh con trở về nhà.”

Nhìn cô gái gầy gò trước mặt, đôi mắt của Triệu Tuệ Trinh không khỏi đỏ lên khi nghĩ đến những đau khổ mà máu thịt của mình đã phải chịu đựng bên ngoài hơn mười năm.

Sau khi vào nhà, Triệu Tuệ Trinh lấy trong túi ra một tấm thẻ, đưa vào tay Thẩm Lạc Lạc , “Lạc Lạc, hai triệu trong tấm thẻ này là tiền tiêu vặt cha mẹ cho con.”

Thẩm Đình An ôm vai vợ, nói tiếp: “Từ giờ trở đi, mỗi tháng chúng ta sẽ đưa hai trăm vạn vào thẻ, nếu không đủ có thể báo với cha mẹ nhé.”

Hai trăm vạn tệ? ! Thẩm Lạc Lạc nhìn tấm thẻ trong tay, sửng sốt mấy giây, đây là đại gia sao? ! Một động thái là cho hàng trăm vạn tệ, hàng trăm vạn tệ đó trời ơi! Nếu điều này được đặt ở thế giới thực, ngay cả khi cô ấy học ngày học đêm để vào đại học và làm việc chăm chỉ sau đó thì cô ấy cũng không thể kiếm được vài triệu tệ trong đời mình.

Không chỉ vậy mà cô còn có thể kiếm được hai trăm vạn nhân dân tệ mỗi tháng, với số tiền khổng lồ này, đừng nói chỉ là một đứa con gái không được yêu thương, muốn cô có thể trở thành người vô hình trong gia đình này cũng được là khác đó mẹ ơi!

Không ai ghét bỏ tiền bạc cả.

Trước khi trở về, cô cũng đã suy nghĩ kỹ rồi, gia đình này không thích cô cũng không sao, dù sao cô cũng không quen biết những người này, một khi tích lũy đủ tiền vào đại học, cô sẽ tránh xa mọi người trong gia đình này và biến mất hoàn toàn. Hoàn toàn khuất khỏi tầm mắt của bọn họ!

“À còn nữa, Lạc Lạc, phòng của con ở trên tầng hai, con có muốn đi xem không?” Triệu Tuệ Trinh vừa nói vừa dẫn Thẩm Lạc Lạc lên tầng hai.