Chương 33: Liếʍ huyệt [H]

Edit: Mạt Mạt | truyenhdt.com: MatDangCanhY

Lạc Hành Chu cứ như vậy trực tiếp liếʍ láp hoa huyệt của Tần Tích, hoàn toàn không cho cô bất kỳ cơ hội trốn tránh nào.

"Đừng mà..."

Tần Tích cũng muốn phóng túng cùng anh, nhưng bây giờ ba của Lạc Hành Chu là Lạc Dương vẫn còn đang ở bên ngoài, chờ cô nấu đồ ăn xong bưng qua, sao Lạc Hành Chu lại có thể, có thể...

"A ~"

Nhưng Lạc Hành Chu lại cứ ngang ngược vô lý mà xâm lược hoa huyệt của cô như thế. Chiếc lưỡi thô dài liếʍ qua môi âʍ ɦộ của cô, như đang thưởng thức món thịt trai ngọt ngào, đảo qua đảo lại mật huyệt mềm mại. Tần Tích không chịu được sự tấn công đó, cô thậm chí còn ưỡn người về phía trước để Lạc Hành Chu dễ dàng liếʍ mυ"ŧ hơn.

Lạc Hành Chu quả nhiên cũng không khách sáo, mυ"ŧ vào một ngụm.

"Ưʍ... Đừng mà..."

Thật sự không thể tiếp tục nữa, lỡ như ba của Lạc Hành Chu vào bếp thúc giục, vậy thì cô phải làm sao bây giờ?"

"Tích Tích lúc nào cũng như vậy." Lạc Hành Chu cắn một cái lên âm đế xinh xắn của Tần Tích, cười: "Ngoại miệng nói không cần, lỗ nhỏ lại rất thành thật."

Lạc Hành Chu nói đúng, Tần Tích không có cách nào phản bác lại được. Cô chỉ có thể giả vờ bình tĩnh phân tích tốt xấu với anh: "Anh làm đại một chút là được rồi, ba anh đang còn ở trong phòng khách, ông ấy chưa ăn cơm, nhất định là đói bụng, chờ ông ấy... A ~"

Lạc Hành Chu lại dùng đầu lưỡi trêu đùa miệng huyệt của Tần Tích một chút, cười nói: "Làm đại? Làm đại thì sao Tích Tích có thể sướиɠ được?"

Tần Tích thở hổn hển: "Nhưng mà ba anh..."

Lạc Hành Chu: "Ông ấy sẽ không vào đây, em sợ cái gì chứ?"

Tần Tích: "Nhưng lỡ như... A, đừng ~"

Lạc Hành Chu lại dùng đầu lưỡi liếʍ quanh hoa huyệt cô một lượt, quá sướиɠ, thật thoải mái, cô sắp không đứng vững nữa rồi...

Lạc Hành Chu cảm nhận được chân Tần Tích đang nhũn ra, lập tức bế ngang cô, đặt lên quầy bếp.

Tần Tích nắm lấy cổ áo anh, xin tha: "A Chu..."

Lạc Hành Chu cũng giữ ót cô lại, đặt xuống môi cô một nụ hôn sâu, rồi sau đó thở dốc nói: "Tích Tích, em có biết anh nhớ em đến mức nào không?"

Tần Tích nghe anh nói như vậy, nhìn vẻ mặt của anh, lập tức mềm lòng.

Lạc Hành Chu thấy Tần Tích đã thả lỏng, liền thừa thắng xông lên, hôn cô một cái nữa, hỏi tiếp: "Có để anh liếʍ không?"

Tần Tích quả nhiên bị dụ dỗ, còn ngoan ngoãn trả lời anh: "Có..."

"Thật ngoan."

Sau khi nghe được câu đồng ý, Lạc Hành Chu trực tiếp cởi dép đi trong nhà của cô ra, sau đó gác đôi chân trắng nõn mềm mịn kia lên vai mình, rồi cúi người hôn hoa huyệt của Tần Tích.

Tần Tích cong eo: "Ưʍ..."

Bên ngoài không có tiếng động, nhưng cô vẫn lo lắng Lạc Dương sẽ vào bếp ngay lúc này. Tất cả sự lo lắng sợ hãi của cô đều biến thành căng thẳng, cô ôm anh, xin tha: "Anh nhanh lên, anh nhanh lên một chút được không?"

Lạc Hành Chu vốn còn đang dùng lưỡi nghiền nát miệng huyệt của Tần Tích, nghe được lời này thì ánh mắt tối hẳn đi, trả lời cô: "Như em mong muốn." Sau đó liền dùng ngón tay tách miệng huyệt của cô ra, đâm lưỡi mình vào cái lỗ dâʍ đãиɠ.

"A~" Trước khi rên thành tiếng, Tần Tích đã kịp che miệng mình lại.

Quá sung sướиɠ, thật sự quá sung sướиɠ...

Sao Lạc Hành Chu lại có thể giỏi như vậy? Đầu tiên anh dùng đầu lưỡi liếʍ láp vách động của cô, sau đó lại đâm vào cái lỗ dâʍ đãиɠ, rồi rút lưỡi ra, lặp lại động tác liếʍ mυ"ŧ, cùng lúc đó còn dùng ngón tay trêu đùa âm đế của cô...

Cứ như vậy lặp đi lặp lại...

"A~"

Tần Tích cắn ngón tay, cố ép mình không được rên quá lớn tiếng, nhưng lại không chế được cơ thể, đùi run lên, phun ra một bãi mật dịch.

______________

huhu minh comeback roi day, xin dung danh minh....