Theo cốt truyện, người mặc quân phục trở về lúc này có lẽ là nam chính Tống Khôn thì phải?
Ở đằng sau, Tống Khôn cũng âm thầm đánh giá cô gái nhỏ ở trước mặt vài lần, không phải là Tống Khôn có ý nghĩ gì không tốt mà chủ yếu là ánh mắt nhìn trộm anh ấy của cô gái nhỏ trước mặt quá rõ ràng, anh ấy thật sự muốn giả vờ coi như không biết cũng không được.
Thẩm Đường lại hoàn toàn không biết chuyện mình nhìn trộm đã bị người đàn ông phía sau phát hiện, trong đầu cô vẫn đang suy nghĩ về mọi chuyện.
Ngay khi hai người lần lượt đi vào thôn, Thẩm Đường ở đằng trước đột nhiên nhìn thấy một bóng người đang chạy về phía cô.
Thẩm Đường không kịp nhìn rõ đã vô thức tránh sang một bên, thân hình nhỏ bé gần như dính chặt vào bức tường nhà ven đường của người ta, dáng vẻ nhỏ nhắn kia thật sự rất buồn cười.
Tống Khôn ở đằng sau nhìn hành động buồn cười của cô gái nhỏ phía trước, trong mắt anh ấy không khỏi xuất hiện ý cười.
Lực chú ý đã đặt trên người cô gái đằng trước nên Tống Khôn không kịp chuẩn bị đã bị một bóng người đột nhiên xuất hiện va vào khiến anh ấy lập tức ngã xuống đất cùng với người va vào mình.
Phần lưng của Thẩm Đường dính chặt vào tường, cô nhìn hai người đều đã ngã xuống đất thì hít sâu một hôi, bàn tay nhỏ vỗ vào ngực mình.
Trời, nguy hiểm thật đấy.
Nếu vừa rồi cơ thể nhỏ bé của mình bị va phải thì Thẩm Đường thật sự không dám tưởng tượng.
Đến nam chính Tống Khôn cũng bị va ngã thì cái cơ thể nhỏ bé này của cô có lẽ không tàn cũng phải bị thương.
Đến khi Thẩm Đường nhìn rõ thấy cô gái ở trên mặt đất là Ngô Xuân Ngọc Thì không nhịn được mà nhỏ giọng cảm thán: “Khỏe thật đấy.”
Câu lẩm bẩm này của Thẩm Đường khiến hành động của một nam một nữ vừa bị ngã xuống đất lập tức cứng lại.
Sự khổ sở trong lòng Ngô Xuân Ngọc đã tiêu tan đi một chút, bây giờ cô ta chỉ muốn xé nát cái miệng độc của Thẩm Đường thôi!
Tống Khôn: Sao anh ấy cứ cảm thấy câu khỏe thật đấy này không phải đang nói mình!
Một người đứng cạnh tường, hai người ngã dưới đất, bầu không khí thật sự kỳ lạ không thể hiểu nổi.
Thẩm Đường nhìn hai người dưới đất với vẻ mặt vô tội.
Khụ khụ... Cô rất sợ bầu không khí đột nhiên yên tĩnh như này...
“Bíp, hệ thống phát hiện nam chính của thế giới này đã xuất hiện.”
Trong bầu không khí yên tĩnh, giọng nói của hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu Thẩm Đường.
P/s: Nếu yêu thích truyện xin hãy đề cử Ánh Kim, bấm theo dõi truyện, đánh giá 10 sao làm động lực cho nhóm ra chương nhanh hơn nha <3