Chương 40: Bắt đầu không theo lối cũ

Thẩm Đường quay đầu vô cùng nghi ngờ nhìn Lục Viên, khi thấy vẻ mặt nghiêm túc của đối phương, Thẩm Đường nhìn chằm chằm Lục Viên mấy giây, sau đó cô không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

“Bạn học Lục Viên Viên, cậu cho rằng tôi muốn đi làm gì vậy? Đánh nhau hả?”

“Chẳng lẽ không phải sao?” Lục Viên hỏi ngược lại.

Tư thế này của Thẩm Đường không phải là muốn đi kiếm chuyện sao?

“Đường Đường, cậu yên tâm, chúng ta có thể gọi vài người tới, ít nhất chúng ta cũng phải tăng khí thế của chúng ta.” Lục Viên cho rằng Thẩm Đường đang lo lắng chuyện gọi người nên vội vàng an ủi: “Cậu yên tâm, tôi chỉ gọi mấy nữ sinh hay chơi cùng với tôi thôi, bảo đảm bọn họ bằng lòng đi cùng chúng ta.”

“Khụ khụ, Viên Viên, tôi thật sự không đi đánh nhau.” Thẩm Đường dở khóc dở cười giải thích: “Nhìn tôi trông rất hung dữ sao? Tôi rất có nguyên tắc, tôi chỉ đi nói lý lẽ với Miêu Hồng thôi, thật sự không định đánh nhau.”

"Thật đấy, tôi đảm bảo thật sự không phải là đi đánh nhau.” Thẩm Đường lại nói thêm một câu.

Thật ra không phải là Thẩm Đường không có ý nghĩ muốn dùng vũ lực để giải quyết chuyện này nhưng cô thất sự không thể chịu nổi cái cơ thể nhỏ bé này của mình.

Thẩm Đường cũng không phải là kẻ ngu ngốc, cái cơ thể này của cô đi đánh nhau với Miêu Hồng không phải là tới tặng đầu người sao?

Vì vậy cô cảm thấy là một người tốt nên đi nói lý lẽ.

Trong phòng học, Miêu Hồng nhìn thấy lại tới thì trong lòng có hơi bất an nhưng các bạn học trong lớp đều nhìn thấy, cô ta không thể để mất mặt được.

Vì vậy Miêu Hồng đứng dậy đi theo Thẩm Đường ra khỏi lớp.

Mà Hoàng Vũ bên này thấy Miêu Hồng đi ra khỏi phòng học thì trong lòng có do dự một lúc, cuối cùng cô ta vẫn quyết định không đứng dậy đi theo ra ngoài

Ở một góc hẻo lánh trong trường trung học số sáu, ba người tạo thành hai đội một cục diện.

Lục Viên nhìn Miêu Hồng một chút, sau đó tính toán theo cách thô bạo, cô ấy cảm thấy nếu đánh nhau thì cô ấy và Thẩm Đường cũng có phần thắng lớn hơn một chút.

Miêu Hồng thấy Thẩm Đường nhìn chằm chằm mình thì trong lòng lo lắng không yên, nhất là khi nhìn thẳng vào đôi mắt của Thẩm Đường, trong lòng Miêu Hồng càng cảm thấy chột dạ hơn.

Thẩm Đường nhìn chằm chằm Miêu Hồng gần một phút, đôi môi đỏ hơi mím, cuối cùng cô mới nói: “Miêu Hồng, có phải cậu ghen tị với tôi đúng không?”

Miêu Hồng nghe được lời mở đầu không theo lối cũ như vậy thì cũng ngơ ngác nhìn.

P/s: Nếu yêu thích truyện xin hãy đề cử Ánh Kim, bấm theo dõi truyện, đánh giá 10 sao làm động lực cho nhóm ra chương nhanh hơn nha <3