Chương 3: Xuyên Sách (3)

Sau khi nhận được ký ức của nguyên chủ, Thư Nhan nhận ra rằng bây giờ là năm 1992 trùng với thời gian thế kia của cô. Tên của một số quốc gia và địa điểm trong nước đã thay đổi, tuy thị trường không thay đổi nhưng ở đây lại không có các thiết bị hiện đại như ở thế giới trước .Nhưng vẫn may thập niên 90 vẫn là thời kỳ hoàng kim của kinh doanh, cô tin rằng với sự hiểu biết của cô ấy, cô sẽ không quá tệ.

Nguyên chủ sinh năm 1967, năm nay 25 tuổi, nhỏ hơn Thư Nhan năm tuổi, nhưng cô đã là mẹ của hai đứa con, con gái lớn đã bảy tuổi, sắp vào tiểu học rồi, còn đứa út là ba tuổi .

Đời trước cô đã ba mươi tuổi chưa kết hôn, mà vừa xuyên không đã trở thành mẹ của hai đứa trẻ, bỗng nhiên cổ cảm thấy hổ thẹn cho kiếp trước của mình.

Sau một thời gian, ký ức của nguyên chủ dần khôi phục hết, cô tốt nghiệp lớp ba trường tiểu học, từ nhỏ cô đã chăm sóc anh trai và làm việc nhà, tuy nhiên, hầu hết các cô con gái trong gia đình họ đều giống nhau về điểm đó, cô vẫn có thể biết một vài chữ.

Hai anh trai và em trai đều đã tốt nghiệp cấp 2, nói thẳng ra là trọng nam khinh nữ. Đầu tiên là chị cả lấy chồng để lấy tiền sính lễ cho anh ba cưới vợ, chẳng khác gì bán con gái.

Việc tẩy não của gia đình rất thành công, chị gái thứ hai của cô và bản thân cô đều tận tâm giúp đỡ anh trai ruột của mình. Trong những năm qua, Thư Nhan đã bí mật đưa rất nhiều tiền cho cha mẹ cô ấy.

(Giới thiệu sơ qua một chút về thân thế của nguyên chủ, giờ quay lại vấn đề chính thôi.)

Đây không phải là lần đầu tiên tên cặn bã lừa dối nguyên chủ, và khi nguyên chủ phát hiện ra cô đã rất sốc.

Diệp Chí Cường đã lừa dối nguyên chủ khi cô đang mang thai Diệp Thiên Bảo, khi đó nguyên chủ đã khóc lóc và đòi làm lớn chuyện, nhưng mẹ cô đã đến thuyết phục nguyên chủ nhắm mắt làm ngơ, điều đó có nghĩa là Diệp Chí Cường có khả năng, hắn là người cưới cô về làm vợ, khiến cô luôn rộng lượng với hắn. Nhưng cũng chính hắn là nguyên nhân khiến cô tự tử .

Trong mắt nguyên chủ, Diệp Chí Thành là thiên đường của cô, bây giờ muốn ly hôn, khiến cô không muốn sống nữa.

Thư Nhan đã bị sốc bởi những điều này, đã là năm 2991 rồi mà vẫn còn quan niệm như vậy!

Dù sao Thư Nhan cũng không thể đồng ý với quan niệm như vậy, vừa rồi cô chưa nhớ lại đoạn ký ức đó nên cho rằng cha mẹ của nguyên chủ cũng giống cha mẹ của mình, hiện tại lại biết cha mẹ như vậy? Thật khó để Thư Nhan đối xử tốt, cô không thể luôn giúp đỡ họ, khi họ lớn lên và lập gia đình, tất nhiên họ phải dựa vào chính mình.

Nếu cô đã hứa với nguyên chủ rằng sẽ chăm sóc cha mẹ cô, cô đương nhiên sẽ không hoàn toàn phớt lờ họ, sau này khi họ ốm đau nằm viện, cô sẽ trả đủ số tiền cần thiết, khi về già cần người chăm sóc thì năm anh chị em sẽ thay phiên nhau chăm sóc họ.

Cha mẹ của nguyên chủ hoàn toàn coi cô như một cái máy rút tiền, nguyên chủ ngu ngốc, nhưng cô không ngu ngốc.

May mắn thay, Thư Nhan không nói chuyện Diệp Chí Cường muốn ly hôn với cô cho cha mẹ, cô phải giữ bí mật, nếu không cha mẹ của nguyên chủ chắc chắn sẽ không đồng ý ly hôn, và sẽ cô sẽ gặp rắc rối. Nguyên chủ không muốn ly hôn, nhưng Thư Nhan lại muốn lý hôn vô cùng.

Nguyên chủ từ khi kết hôn với Diệp Chí Cường chưa từng đi làm, trước đây ở nông thôn chỉ chăm sóc con cái, thỉnh thoáng mới gặp được Diệp Chí Cường, chỉ biết Diệp Chí Cường là chủ thầu còn lại thì không biết gì.

Diệp Chí Cường giàu có và có nhiều mối quan hệ tốt, tình hình bây giờ rất bất lợi cho Thư Nhan.

Vứt cái chai rỗng trong tay đi, Thư Nhan cầm tài liệu lên, đó là thỏa thuận ly hôn.

Trên đó viết rất nhiều thứ, tóm lại có ba điểm, một: nhà thuộc về cô, xe thuộc về Diệp Chí Cường; hai: tiền tiết kiệm trong gia đình thuộc về cô; ba: cả hai đứa con đều thuộc về cô.

Làm chủ thầu thì trong nhà có thể có bao nhiêu tiền mặt? Làm thế nào một ngôi nhà có thể đắt tiền như một chiếc xe hơi khi ở thời đại này? Diệp Chí Cường này muốn tống khứ vợ con ở nhà rồi vui vẻ với tình nhân sao?

Nằm mơ đi!