Chương 23

"Giường chung hai đồng một cái, có nước rửa mặt rửa chân, nếu phòng đơn thì tám đồng, có nhà vệ sinh, có thể xách nước tắm rửa." Người phụ nữ nhiệt tình giới thiệu, ánh mắt đảo một vòng trên người họ, còn nói: "Vợ chồng trẻ hai người có thể ở một phòng đơn, buổi tối được ngủ thoải mái thì ban ngày tinh thần mới tốt."

Lý Chí Kiệt cao lớn, chính là dáng vẻ thanh niên trai tráng, trông Lục Tĩnh Nhiên không lớn lắm, nhưng nhìn cô có vẻ từng trải.

Không phải lần đầu tiên xuất hiện, hai người này là xuống làm thuê, trong lòng người phụ nữ đã xác định.

Lâm Khâm gật đầu: "Tốt lắm chị gái, chúng tôi thuê một phòng đơn."

Tám đồng một phòng cũng không đắt lắm, nhưng chắc là điều kiện không tốt lắm, Lâm Khâm cũng không có chú ý nhiều như vậy, có thể rửa mặt tắm rửa là tốt rồi.

Lý Chí Kiệt: “..."

Chớp mắt một cái lại tiêu mất tám đồng?

Cậu ta rất muốn giải thích hai người không phải kiểu quan hệ đó, hơn nữa hai đồng có thể tiết kiệm được một nửa!

Nhận được ánh mắt của Lục Tĩnh Nhiên, lời nói đến cổ họng lại nghẹn lại.

Lục Khâm nói: "Chúng ta đi xem thử trước đi."

"Chỗ của tôi rất sạch sẽ, hai người có thể đi xem thử." Người phụ nữ hăng hái nói.

Khu chung cư ba tầng lầu, quán trọ gia đình ở lầu một.

Căn phòng đơn được ngăn bằng ván gỗ chỉ rộng chưa đầy năm mét vuông, có thể nghe được người bên cạnh nói chuyện.

Nhà vệ sinh công cộng ở cuối hành lang, Lâm Khâm đưa thêm năm hào, bảo bà chủ thay ga giường mới, sảng khoái giao tiền.

Trong căn phòng chỉ có một cái ghế và một cái giường, còn có một cái thùng nhựa.

Lâm Khâm nghĩ đến những tin tức mình nhìn thấy trước đó, có người luộc đồ lót bằng ấm đun nước nóng trong quán trọ... Không biết cái thùng dùng chung này có bị ai đi vệ sinh vào không nữa.

Cô hơi khó chấp nhận, xuống lầu bỏ ra một đồng rưỡi mua một cái thùng mới, lại mua một cục xà bông thơm.

Trời nóng nực, tắm rửa nước lạnh cũng không sao, Lâm Khâm ngồi mười mấy tiếng xe lửa, lại chạy cả ngày, cả người đầy mồ hôi, thật là khó chịu.

Mặc dù tình hình kinh tế của cô túng thiếu, nhưng cũng không thể biến mình thành tên ăn mày được.

Lý Chí Kiệt đã hoàn toàn không muốn nói gì với người dùng tiền vung tay quá trán này.

Lục Tĩnh Nhiên dùng xà bông gội đầu, sau đó lại xách nước rửa mặt tắm rửa.

Quán trọ gia đình này làm ăn rất khấm khá, có lẽ là bà chủ rất biết kiếm khách.

Ha người đàn ông đứng ở hành lang nói chuyện, sửng sốt khi thấy cô gái đi tới.

Khuôn mặt cô gái này rạng rỡ, tóc ướt sũng hất lên, bọn họ chưa từng nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp như vậy, suồng sã đánh giá, lại còn huýt sáo trêu chọc.

Cô gái đi vào căn phòng, có bóng dáng đàn ông loáng thoáng ở cửa ra vào, lúc này hai người đó mới tiếc nuối thu tầm mắt lại.

Hóa ra là đi cùng đàn ông.

Ôi, nếu có thể cưới được một người vợ xinh đẹp như vậy, xem như cả đời đáng giá! Chết nằm trong quan tài cũng nhắm chặt mắt!

Lý Chí Kiệt nhìn quen mặt Lục Tĩnh Nhiên, hôm nay cô bôi đen mặt, lúc này đột nhiên rửa sạch, bất thình lình nhìn thấy, Lý Chí Kiệt đúng là rất... Bất ngờ.

Vừa rồi cậu ta nghe thấy có người huýt sáo trên hành lang, lúc này mới đi ra cổng đón cô gái này.

Lý Chí Kiệt đột nhiên cảm thấy, Lục Tĩnh Nhiên bôi đen mặt cũng không phải không có lý, nếu không rất dễ bị người khác nhớ thương.

Cậu ta nhìn đối phương lớn lên, xem như em gái ruột, em gái mình có thể suy nghĩ nhiều, nhưng những người đàn ông khác cũng không được như vậy.