Chương 3

Đun nóng dầu, đổ đậu đũa cắt khúc và sợi cà tím vào chiên, đợi da đậu đũa hơi phồng lên là có thể vớt.

Một nồi khác đổ đầy dầu gia vị thơm phức, đổ cà tím đậu đũa đã chiên vào nồi gia vị xào, dùng dầu, muối các thứ đảo sơ là có thể nhắc xuống.

Hàng xóm đang định nấu cơm, ngửi được mùi thơm đều không nhịn được hít sâu. Tài nấu ăn của con bé Chung Ái này càng lúc càng giỏi.

Xào đậu đũa cà tím xong, Chung Ái lại làm canh trứng cà chua. Dùng mỡ heo chiên trứng, đổ nước nóng vào nồi, nấu đến khi cà chua chín mềm thì bỏ nửa muỗng muối vào, rắc hành băm, đã đủ tươi ngon thơm phức.

Lúc này, cơm trắng ở bếp lò khác cũng chín, mở nắp ra xem, cơm tỏa ánh sáng trắng trơn bóng.

“Ăn cơm thôi!”

Lúc này không quá nóng, hai bà cháu dựng một cái bàn nhỏ dưới cây anh đào chuẩn bị ăn cơm trưa.

Bà ngoại Chung khen ngợi nói: "Hôm nay món đậu đũa xào cà tím này ngon lắm, nêm nếm gia vị vừa ăn. Cơm cũng ngon, đây là gạo mới mà cháu đã mua hôm trước đúng không?”

Chung Ái gật đầu, nói:

“Hai người xứ ngoài cưỡi xe máy lại đây bán, vì giá đắt nên khó bán, cháu thấy gạo ngon nên mua hết.”

“Nửa ký bao nhiêu tiền?”

“Nửa ký hai tệ ạ.”

“Chà, đúng là hơi đắt.”

Trấn Nam Sơn có một công ty lương thực bán gạo, thường thì giá gạo không hơn một tệ, nông dân gánh gạo lên trấn bán càng mới và rẻ, cư dân ở trấn đều thích mua gạo nông dân bán.



“Đắt tiền có ưu điểm của nó, gạo này ăn thơm mà.”

“Đúng là gạo ngon, hương vị giống gạo sản xuất bên Đông Bắc”

“Bà ngoại biết ạ?”

Bà ngoại Chung cười nói:

“Ông ngoại của cháu trước kia có chiến hữu là người Đông Bắc, từng gửi gạo bên kia cho nhà chúng ta.”

Ông ngoại Trương Đức Lâm của Chung Ái lúc tuổi còn trẻ là quân nhân, chết ở Tây Nam trong chiến tranh.

Hai bà cháu vừa ăn vừa trò chuyện, ăn xong một món rau và một món canh, vừa đủ no bụng.

Ăn cơm trưa xong, bà ngoại đi xem đất trồng rau sau vườn, nhắc nhở Chung Ái nhớ buổi chiều tưới nước cho rau, sau đó bà đi ngủ trưa.

Chung Ái dọn dẹp phòng bếp xong cũng vào nhà nghỉ ngơi.

Ding!

“Chung Tiểu Ái, ngươi tới rồi!”

Chung Ái mới đi vào phòng bếp ảo, Tiểu Ngọc đầu đội vương miện, mặc váy công chúa màu hồng bay ra khỏi màn hình trên tường, vui vẻ bay vòng quanh Chung Ái.

Chung Ái vuốt làn váy xinh đẹp của Tiểu Ngọc:

“Ta đã đến, ngươi ở bên trong thấy thế nào?”



Tiểu Ngọc không vui, tóc dựng đứng lên, giậm chân, chống nạnh oán trách:

“Không thích chút nào, không có ngươi, ta chỉ có thể ở trong màn hình, chán chết!”

Một tháng trước, Chung Ái trọng sinh trở về, vô tình có được hệ thống Ngọc Sơn Trù Thần, Tiểu Ngọc nói mình là quản lý của Ngọc Sơn Trù Thần, sẽ hỗ trợ kí chủ hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống Trù Thần, giúp kí chủ nâng cao tài nấu ăn lấy được điểm nấu ăn.

Kí chủ càng giỏi, hoàn thành càng nhiều nhiệm vụ thì Tiểu Ngọc sẽ được trích phần trăm điểm nấu ăn càng nhiều, chờ khi kí chủ trở thành Trù Thần thì cô bé có thể xuyên qua thời không, quay về vòng tay của mẹ hệ thống chính.

Hệ thống Trù Thần rất tiên tiến, rất khoa học kỹ thuật, ban đầu Chung Ái bị dọa sợ, về sau ngẫm lại so với chuyện thần kỳ cô trọng sinh thì hệ thống Trù Thần không quá kỳ lạ.

Coi như là trời ban ơn cho cô vậy.

“Tiểu Ngọc, mở mục nhiệm vụ cho ta xem.”

“Được rồi!”

Mục nhiệm vụ hệ thống Ngọc Sơn Trù Thần.

Cấp bậc Trù Thần: cấp 0.

1, vung dao mười nghìn lần (25207/10000)

2, cởi bỏ thực đơn (3/3)

3, tiền kiếm được (2182/10000)

Nhóm dịch: Nhà YooAhin