Chương 19

“Bà đợi chút đừng tắt, tôi đi gọi Tiểu Ái đến.”

Kim Thu ở trong sân gọi một tiếng, Chung Ái chạy nhanh đến nghe điện thoại.

“A lô, bà ngoài, là cháu tiểu Ái.”

“Tiểu Ái, hai ngày này sống tốt không?”

Nghe thấy giọng nói ôn hoà yêu thương của bà ngoại ở đầu dây bên kia, cổ họng của Chung Ái nghẹn lại.

Bà ngoại hỏi bố mẹ có đối xử tốt với cô không, ghi danh vào trường học có thuận lợi không, bạn học có dễ hoà nhập không?

Chung Ái gật đầu liên tục, một lúc sau mới phản ứng lại bà ngoại không nhìn thấy. Chung Ái cười nói bản thân cái gì cũng tốt, kêu bà ngoại không cần lo lắng.

“Bà ngoại, đây là điện thoại của bà Kim nhà hàng xóm, sau này bà muốn gọi điện cho cháu cứ gọi số này, đợi cuối tuần cháu rảnh sẽ gọi cho bà.”

Hai bà cháu lại nói chuyện một lúc, Chung Ái mới không nỡ mà tắt điện thoại.

Hứa Lập Nhân vốn dĩ muốn hỏi chuyện lá trà nhìn thấy tâm trạng của cô gái nhỏ không tốt, an ủi vài cậu cũng đè chuyện lá trà xuống.



Đợi sau khi Tiểu Ái đi, Kim Thu mới nói: “Tiểu Ái sống không dễ dàng.”

Hứa Lập Nhân gật gật đầu.

Chỉ liên lạc bà ngoại cũng không nhắc đến bố mẹ một câu, đoán chừng bố mẹ đã chết rồi, nói không chừng là đứa trẻ mồ côi được bà ngoại nuôi nấng lớn.

Sau khi về nhà tâm trạng của Chung Ái rất suy sụp, Tiểu Ngọc nhỏ tiếng nói với Chung Ái: [Cô cố gắng hoàn thành nhiệm vụ đi, đến lúc đó đón bà ngoại đến cùng ở với cô.]

“Ừm.”

Đợi sau khi cô hoàn thành xong nhiệm vụ lính mới có được mười nghìn tiền thưởng, đến lúc đó tiền dùng không có hạn hẹp như vậy nữa thì sẽ đón bà ngoại đến ở cùng với cô.

Đợi đến kỳ nghỉ, còn có thể dẫn bà ngoại đi bệnh viện khám bệnh.

Chung Ái vẫn không hết hy vọng, đợi qua một khoảng thời gian nữa đón bà ngoại đến bệnh viện lớn kiểm tra thử.

Nghĩ xong sự sắp xếp sau này, tinh thần của Chung Ái phấn chấn lên, cô phải nổ lực hoàn thành nhiệm vụ.

Chung Ái ở trong nhà bếp hư cấu tiếp tục tập luyện, vận may hôm nay không tồi, chưa luyện tập được bao lâu đã nấu ra được một nồi bánh bao hải sâm rán hành lá đạt quy chuẩn.

Không kịp chờ đợi cầm lên thử vị.



Ở trong nhà bếp hư cấu, ngũ giác của cô mạnh hơn ở bên ngoài, dưới ngũ giác mạnh như vậy, trải nghiệm ngon hay không ngon đều sẽ bị phóng đại.

Lớp da bánh ở trên của bánh bao hải sâm rán hành lá trắng nõn thơm mềm có đàn hồi, mang theo vị hơi ngọt đặc biệt của bột mì tốt, lớp da giòn đã chiên qua ở dưới đấy mang theo mùi thơm của dầu, hải sâm được cắt thành những hạt lựu lớn ở trong nhân hơi đàn hồi, lại có nhân thịt nửa nạc nửa mở, cùng với hành lá để điều hoà, tươi ngon nhiều nước.

Cảm giác và mùi vị của cái bánh bao hải sâm rán hành lá này đạt đến sự cân đối vi diệu.

Đơn giản mà nói chính là ngon!

So với bánh bao hải sâm rán hành lá ở tiệm thức ăn vặt lên đường kiếp trước cô đã từng ăn còn ngon hơn gấp trăm lần!

Ăn liên tục một nồi, miệng của Chung Ái mới xem như tạm thời mãn nguyện rồi.

Cũng chính bởi vì những gì ăn ở trong nhà bếp hư cấu này đều là giả, nếu không bụng của cô sẽ căng tròn mất.

Vui vẻ mà, không ngờ rằng bản thân lại có một ngày có thể làm ra món ăn ngon đến như vậy.

Nếu như có bà ngoại ở đây thì tốt rồi, cô đã có thể làm cho bà ngoại ăn.

Thức ăn ngòn chia sẻ cùng với người mình thích, sẽ khiến thức ăn càng thêm ngon hơn.