Chương 2: Ở rể

Khó khăn lắm ông Cát khờ mới chờ được một sự hy vọng, đương nhiên là không dám khinh thường, lập tức mang theo con gái út bên người tự mình dạy bảo, đồng thời còn thay đổi thái độ coi thường trước đó, tỏ ra thương yêu tiến hành tẩy não bảy cô con gái khác…

Nói rằng em út vì hương hỏa của gia đình mà hy sinh lớn, các cô là chị gái, tương lai cho dù có lấy chồng thì cũng phải báo đáp gia đình, v.v….

Đối với những đứa trẻ bị bố mẹ ruột ghét bỏ từ nhỏ, sự quan tâm hiếm có này của bố mẹ khiến bảy cô con gái mừng rỡ như điên, càng coi lời bọn họ nói như là thánh chỉ.

Bây giờ đã qua mấy chục năm, vợ chồng ông Cát khờ đã qua đời từ lâu, bảy cô con gái nhà họ Cát đã lấy chồng nhưng mà vẫn tuân theo phẩm chất ‘tốt đẹp’, có đồ tốt gì thì đưa về nhà mẹ đẻ.

Em gái út cả đời không thể ‘gả cho người ta’ thật sự là quá đáng thương.

=

Lại nói đến Cát Thúy Phương, người này ở thôn Lý Nguyên tuyệt đối là nổi tiếng lừng lẫy.

Lúc còn trẻ là mỹ nhân hiếm có khắp mười tám dặm, đến tuổi kết hôn, cửa nhà suýt thì bị bà mối đạp hỏng, người muốn đến làm con rể ở rể không đếm hết được.

Không hề khoa trương chút nào, những chàng trai lớn nhỏ xếp hàng từ đầu thôn đến cuối thôn… đều muốn đến nhà làm con rể ở rể.

Về sau, người làm bố như ông Cát khờ chọn tới chọn lui, cuối cùng đã chọn Lý Bát Trụ - một chàng trai trẻ đẹp ở thôn bên cạnh làm con rể ở rể của mình.

Sở dĩ chọn Lý Bát Trụ, nguyên nhân cũng rất đơn giản thô bạo…

Nhà họ Lý và nhà họ Cát hoàn toàn trái ngược, nhà họ Cát càng nhiều con gái thì càng có tiền, nhà họ Lý con trai càng nhiều thì càng túng quẫn.

Mặc dù nhà họ Lý nghèo rớt mồng tơi, nhưng mà không chịu nổi ưu thế lớn của Lý Bát Trụ, trên đó còn bảy anh trai, ở dưới còn hai người em trai, tổng cộng mười người con trai.

Nhìn thì có vẻ làm cho người ta ghen tỵ, nhưng mà nghèo cũng quá nghèo, nghèo đến nỗi trong nhà trừ anh cả, anh hai thì những người con trai còn lại đều không lấy vợ mà đều chủ động đi làm con rể ở rể cho nhà người ta.

=

Sau khi cưới cũng không biết có phải là có được gen của nhà họ Lý hay không mà tám năm trôi qua, Cát Thúy Phương liên tục sinh được năm đứa con trai. Ông cụ Cát buồn bực nửa đời người cuối cùng cũng có thể mỉm cười nơi chín suối rồi.

Cát Tuyết là ngoài ý muốn.