Chương 9: Phồng lên sao

Nhặt rau chân vịt trong tay, bóc vỏ tỏi, đứng dậy rửa sạch một cái nồi lớn bên trong, cho nước vào, đốt củi, một món quá đơn điệu, buổi tối lại làm món rau chân vịt trộn đi, đến lúc đó chiên một quả trứng gà thái nhỏ rồi quấy ở bên trong, kỳ thật nếu là rau chân vịt trộn cho ít đậu phộng rang giã nhỏ vào thì mùi vị sẽ thơm hơn, tuy nhiên nhà mình không có đậu phộng rang, hiện tại rang cũng không kịp, chờ lần sau lại làm.

Đậu phộng ngày nay vẫn còn là vật hiếm, hầu như không ai bỏ ra nhiều tiền để xào chúng như một món ăn vặt, cho dù là thập niên tám mươi, nguyên liệu ở nông thôn không dồi dào, hơn nữa hiện tại quốc gia hiện đang hỗ trợ mạnh mẽ cho nền giáo dục quốc dân, gia đình trung bình có chút khả năng, một số họ sẽ bán thức ăn bằng nhiều cách khác nhau để cung cấp cho con cái họ ăn học, một số gia đình có nhiều con hơn, vì vậy việc cả nhà ngồi lại và thảo luận xem ai sẽ đi học. Bất quá nói hay không nói đều không thay đổi được một tình thế, đó là con trai sẽ làm chủ.

Con gái dù sao sớm muộn gì cũng phải lấy chồng, lấy chồng xong còn phải ở nhà chăm chồng nuôi con, đọc bao nhiêu sách cũng vô ích.

Trong nhà Hứa Ninh thì khác, có một đứa con, cha mẹ cô rất yêu thương cô, cho dù sau này có thêm một người em trai, cô vẫn nên học tập, mẹ Tần Tuyết Quyên cũng không phải là người thiển cận, thậm chí ngay cả tiếng Anh cũng nói không tệ, ở trong phòng cha mẹ còn đặt mấy quyển sách tiếng Anh, bất quá Hứa Ninh một chữ cũng xem không hiểu.

Trong lòng Tần Tuyết Quyên, nam nữ bình đẳng, đều có quyền hưởng thụ giáo dục.

Nước trong nồi sôi sùng sục, cô bỏ rau chân vịt đã rửa sạch vào, dùng đũa khuấy một lúc rồi vớt ra, cho vào thau sứ đã chuẩn bị từ trước, ngâm vào nước lạnh, chờ sau khi nguội vớt ra để gáo nước, cắt khúc dùng tỏi băm quấy một chút là được, đổ lên vài giọt dầu vừng vào thì mùi vị nhất định sẽ ngon hơn, sảng khoái dễ ăn.

Hứa Ninh biết nấu ăn, dù sao cô ấy cũng tự nấu ăn mấy chục năm rồi, nhưng mà cũng không có tay nghề như đầu bếp khách sạn, nếu không đã không phải đi tìm việc khắp nơi rồi bị từ chối, nhưng cô ấy vẫn có hương vị của gia đình mình, tốt xấu gì cũng là ở bên cạnh nhìn những đầu bếp đó nấu ăn trong vài năm, trong khách sạn phụ trách các bữa ăn, nhưng cũng quản lý ba bữa ăn từ bữa trưa đến bữa tối, bữa sáng là không cần tới cô. Cho nên buổi sáng đều là Hứa Ninh tự mình làm trong hai mảnh sân nhỏ của ngôi nhà.

Ở bên đy đang nghĩ ngợi lung tung, bà cụ ở bên ngoài trở về, trong tay còn mang theo một nắm tỏi non.

“Bà Cao của con trồng trong sân, nhà chúng ta năm nay cũng trồng một chút. "Bà cụ đặt đặt mầm tỏi vừa hái lên bếp, chợt nhìn thấy trong bát nước biển đã ngâm một nửa bát đậu phộng đã bóc vỏ, từng hạt đậu phộng rất to và căng mọng, nhìn cực kỳ bắt mắt.

Bà cụ liếc nhìn cháu gái, thấy cháu đang ở bên cạnh quấy rau chân vịt trong chậu sứ, trong lòng cảm thấy buồn bực, không biết từ đâu mà có hạt đậu phộng to như vậy?

Đậu phộng trong nhà trồng không lớn như vậy, dù sao đậu phộng trong nhà đều là do bà cụ tự mình hái, sao có thể không biết lớn nhỏ?

“Đậu phộng này ở đâu ra? " Bà cụ mở miệng hỏi.

Hứa Ninh trong lòng "lộp bộp" một chút, bất quá mặt ngoài vẫn là rất bình tĩnh nói: “Cháu lấy từ trong túi ra, tối nay cháu muốn làm cháo đậu phộng, bà nội, bà có tức giận không?”

"Ăn cái này sao ta tức giận, chúng ta sao có thể có hạt đậu phộng lớn như vậy ?"

Hứa Ninh bĩu môi, tiếp tục lải nhải: "Chắc là ngâm lâu rồi, phồng lên rồi.”

... " Bà cụ cũng không hiểu cái gì bành trướng, bất quá đại khái ý tứ vẫn có thể hiểu được, đại khái là nói phồng lên.

Có thể ngâm phồng hay không, bà cụ thật đúng là không hiểu lắm, trước kia trong nhà cũng chưa từng làm chuyện thêm đậu phộng vào cháocùng lắm là thêm chút rau cải hoặc bí ngô cắt nhỏ, nhưng mà ngâm lấu có thể ngâm lớn như vậy?

Nghĩ mãi không ra, bà cụ cũng không tiếp tục nghĩ nữa, hiện tại cũng đã muộn, trước khi làm bữa tối, bà đun thức ăn cho lợn trước, để tiết kiệm thời gian làm bữa tối.

Nhìn thấy mầm tỏi tươi xanh, Hứa Ninh nói: "Bà nội, buổi tối cháu chuẩn bị làm thịt ba chỉ hầm giá đỗ tương, còn có một đĩa rau chân vịt trộn, còn có dưa cải chua của bà, chúng ta làm thịt lợn xào với mầm tỏi?"

Bà cụ cũng không có hàm hồ, gật đầu nói: "Muốn ăn thì làm.”

Tuy rằng đã có ba món rồi, cả nhà một bữa cũng ăn không hết, bất quá ăn không hết có thể để tới sáng mai, bây giờ còn chưa tới tháng năm, xào rau ở trong phòng bếp để một hai ngày cũng sẽ không hỏng, ăn không hết bữa tiếp theo là được.

Hứa Ninh trước kia chưa bao giờ nghĩ tới, bà nội lại dễ nói chuyện như vậy, vốn tưởng rằng bà nội sẽ nói cô tham ăn như thế nào, ai ngờ vừa mở miệng lại đồng ý.

Bên này cô thái nhỏ hành, gừng, tỏi và thịt ba chỉ xong, bên kia Vu Xuân Hoa đã đem cám ở trong nồi nấu xong, thêm vào một ít rau dại thái nhỏ đổ vào trong nồi quấy, sau đó để nguội là có thể cho heo ăn.

Vu Xuân Hoa chăm sóc hai con heo trong chuồng vô cùng tốt, có người chuồng heo trong nhà bẩn biết bao nhiêu, nhưng chuồng heo nhà bọn họ lại vô cùng sạch sẽ, Vu Xuân Hoa gần như cách hai ngày đều phải quét dọn chuồng heo, cho nên cho dù là có mùi vị cũng không lớn, chỉ là một sân nhỏ như vậy thực sự sẽ bị ngạt thở mà chết.

Nhưng chính bởi vì Vu Xuân Hoa tỉ mỉ nuôi nấng như vậy, mùi vị thịt heo mới đặc biệt ngon.

Hứa Ninh đang nghĩ đến, cuối năm gϊếŧ heo, cùng bà nội thương lượng một chút, lấy ruột làm một ít lạp xưởng nếm thử, sau khi thái mỏng và hấp trong nồi, dưới đáy đĩa sẽ để lại một lớp dầu ăn trộn với các loại gia vị, những lát lạp xưởng được nhúng qua lớp dầu này ăn có vị mặn ngọt, không ngấy, ngẫm lại liền thèm nhỏ dãi.

Mặt khác cô cũng rất thích ăn ruột heo, bất kể là xào với ớt hay nấu lẩu đều có mùi vị rất ngon, đương nhiên có người không quen mùi vị đó, tự nhiên lại là chuyện khác.

Về phần xử lý như thế nào, chuyện này đối với Hứa Ninh, người có kinh nghiệm rửa rau trong khách sạn mấy năm, rất đơn giản, mổ xẻ và làm sạch các loại cá đối với cô cũng không khó, kinh nghiệm chịu khổ trong quá khứ đã trở thành quý giá trong cuộc sống này.

Vu Xuân Hoa biết đêm nay Hứa Ninh nấu cơm, nấu xong thức ăn cho heo liền rửa sạch nồi.

“Cháu tự mình xem đi. "Nói xong, bà cụ mang theo một thùng thức ăn cho heo đi ra ngoài, để qua một bên cho nguội, sau đó đi vào đầu ngõ xách củi, chuẩn bị nhóm lửa cho Hứa Ninh.

Hứa Ninh cười nói: "Cháu cảm thấy nấu cơm ngon hơn mẹ cháu, tối nay bà nội ăn nhiều một chút.”

“Lời dễ nghe ai mà không nói được, đừng lãng phí lương thực là được.”

“Không đâu.”

Bởi vì đốt củi, Hứa Ninh tự mình chuẩn bị xử lý nồi nấu, bà nội chỉ cần đặt nồi bên cạnh là có thể nấu cháo, đương nhiên phía trên còn có một cái nồi hấp bánh bao, là hình chữ "Tỉnh" bằng gỗ, loại nồi xiên này đặt bánh bao cùng bánh bột ngô phải cẩn thận, để cho lúc hấp không cẩn thận rơi vào trong nồi cháo đang nấu phía dưới, đến lúc đó thật đúng là không biết nên ăn như thế nào.