Chương 19: Muốn làm học sinh ưu tứu

Cơm trưa qua đi, Tạ Tranh cùng bọn họ tạm biệt, mang theo túi đi về nhà.

Hứa Ninh thì là giúp Tần Tuyết Quyên rửa sạch xong bát đũa, lau tay hỏi: "Mẹ, ngươi ở thôn chi bộ bên trong cũng chỉ nghe điện thoại sao?”

Tần Tuyết Quyên cười nói: "Thỉnh thoảng đi, phần lớn thời gian vẫn là rất thanh nhàn, có việc?"

Bất quá chỉ là một nhân viên nối máy, có thể có cái gì bận rộn, một ngày cũng bất quá có thể nhận được hai ba cú điện thoại, thỉnh thoảng có thể nhận được mười mấy hai mươi cuộc điện thoại, nếu không bận thì một ngày cũng không nhận được một cuộc, cho nên phần lớn thời gian cô đều ngồi trong văn phòng chi bộ thôn, trò chuyện với mấy người phụ nữ đi lấy nước uống, bất quá bình thường đều là Tần Tuyết Quyên nghe các cô nói chuyện phiếm bát quái, cuộc sống tuy rằng bình lặng cũng không tính là khô khan.

“Chỉ là còn hai tháng nữa là thi cuối kỳ, thành tích của con không tốt, muốn mẹ dạy con. "Cô nói ra dự định của mình.

Tần Tuyết Quyên nghe được lời của con gái, nhưng thiếu chút nữa không vui, cô biết thành tích của con gái, bình thường mỗi lần thi đều đếm ngược, bà nội cô có thể không quá quan tâm thành tích học tập của Hứa Ninh, trong lòng mình và chồng lại một mực rầu rĩ, chỉ tiếc con gái hình như bẩm sinh không thích đọc sách, mặc kệ như thế nào ở bên tai cô nhắc nhở, Hứa Ninh cũng không chịu học, ngược lại cả ngày chỉ biết nghĩ đến quần áo đẹp.

Thành tích học tập của mình ở thời sinh viên cũng rất tốt, tuy rằng những thanh niên có học thức đều bị gửi xuống cấp dưới khi chưa tốt nghiệp, nhưng bằng cấp chung quy là ở chỗ này.

Mà thành tích học tập của Hứa Kiến Quân cũng coi như không tệ, nếu không hiện tại cũng không thể tiến vào cơ quan chính phủ thị trấn làm việc, tuy rằng Hứa Kiến Quân là người nhà liệt sĩ, nhưng niên đại này thiếu cái gì cũng không thiếu người nhà liệt sĩ, có thể đạt được công việc này, vẫn là chứng minh năng lực của Hứa Kiến Quân ở chỗ này.

Xem ra lòng ham học của hai người hoàn toàn không truyền cho con gái, hai vợ chồng sao có thể không hối hận.

Hiện tại thì tốt rồi, con gái chủ động đề xuất học tập, Tần Tuyết Quyên chỉ cảm thấy toàn thân đều là sức mạnh, thậm chí có loại ý nghĩ dứt khoát đừng làm công việc của nhân viên nối máy, trực tiếp đi ứng tuyển giáo viên.

“Đây là chuyện tốt, chỉ cần con thật sự muốn học, mẹ sẽ dạy cho con. "Tần Tuyết Quyên híp mắt cười có bao nhiêu vui vẻ," Chờ buổi chiều cùng mẹ đi chi bộ thôn, mẹ ở trong phòng làm việc dạy con.”

“Được, con đi thu dọn một chút. "Hứa Ninh về phòng nhét sách giáo khoa của mình vào trong cặp sách, hiện tại cô không biết nên học cái gì, hoặc là nói toàn bộ đều phải học, việc học của người ta đều có điểm mạnh và điểm yếu, đối với Hứa Ninh mà nói, toàn bộ đều là điểm yếu, không có mạnh.

Thu dọn xong, Hứa Ninh đi vào trong phòng bà cụ, Vu Xuân Hoa đang xếp bằng ngồi ở trên kháng nạp đế giày, thanh âm dây thừng gai cáp gai cáp, làm cho nàng hoài niệm.

“Bà nội, chiều nay cháu theo mẹ đến chi bộ thôn, để mẹ dạy cháu học.”

Vu Xuân Hoa nâng mí mắt Lạp Đạt, "Đi đi.”

Cũng không phải đi ra ngoài phát điên, coi như là tìm người khác chơi, bà cụ cũng sẽ không nói cái gì, dù sao mấy năm nay cũng đều là thói quen.

Chỉ có hai ngày nay, bà cụ mới cảm thấy thoải mái chút ít, trước đây cho dù bình dầu có đổ xuống, đứa cháu gái này cũng không đỡ nổi.

Một giờ chiều, Tần Tuyết Quyên mang theo Hứa Ninh đi tới văn phòng chi bộ thôn, chi bộ thôn chính là nhà ngói bùn, hơn nữa từ sau khi hủy bỏ cơm tập thể, chi bộ thôn vốn náo nhiệt liền trở nên quạnh quẽ hẳn lên, bình thường cơ hồ không cần, bất quá toàn bộ trong thôn cũng chỉ có một bộ điện thoại của chi bộ thôn như vậy, việc lớn việc nhỏ phía trên đều cần thông qua bộ điện thoại này thông báo truyền đạt, cần có người canh giữ ở chỗ này cả ngày.

Buổi tối nơi này cũng là có người, bất quá nhà thôn trưởng ngay tại thôn chi bộ bên cạnh, buổi tối người trong nhà thôn trưởng sẽ ở chỗ này trông coi.

Tần Tuyết Quyên chuẩn bị cho mình và con gái một ly nước, mới ngồi xuống.

“Không hiểu chỗ nào? "Cô nhìn quyển sách Hứa Ninh lấy ra hỏi.

Hứa Ninh nhẹ nhàng nói: "Con trước đó đều không có cẩn thận nghe giảng bài, chỗ nào cũng không hiểu, mẹ dạy con từ đầu được không?"

Tần Tuyết Quyên thấy bộ dáng cẩn thận của con gái, đưa tay xoa xoa đầu cô, cưng chiều cười: "Đương nhiên, học tập là quá trình tích lũy tháng ngày, chúng ta bắt đầu lại từ đầu, từ từ sẽ không cần gấp gáp.”

Ân!

Bởi vì nền tảng của Hứa Ninh rất kém cỏi, cho nên Tần Tuyết Quyên chỉ có thể bắt đầu dạy cô từ cơ bản nhất, cô phát hiện các hạng việc học của con gái đều rất yếu kém, phương diện ngữ văn có thể thông qua lý giải chậm rãi trở nên tốt hơn, điều này không thể một lần là xong, cho nên hiện tại Tần Tuyết Quyên dạy lại toán học, vật lý và hóa học cho Hứa Ninh.

Tần Tuyết Quyên không có làm qua giáo viên, mặc dù cô đã không tiếp xúc với trường học hơn mười năm, nhưng sách giáo khoa ở trường cấp hai vẫn không giúp được gì cho cô, lúc đầu cô có thể hơi bối rối về nhiều chủ đề, nhưng sau khi đọc xong sách giáo khoa, cô có thể sắp xếp lại một chút, dạy cho con gái hiểu được bao nhiêu cũng không khó, nếu không hiểu cô có thể giải thích kỹ hơn cho đến khi con hiểu mới thôi.

Vào buổi chiều, một số phụ nữ trong thôn đã đến đây để trò chuyện với những chiếc giỏ may của họ, bất quá nhìn thấy Tần Tuyết Quyên đang dạy con gái đọc sách, họ chỉ ở phòng bên cạnh và không đi vào quấy rầy, các cô đều là tới đây lấy chút nước nóng uống, dính chút tiện nghi nhỏ.

Hoàng hôn, ánh chiều tà màu quýt xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh cũ kỹ khúc xạ vào, Hứa Ninh cũng kết thúc chương trình học một buổi chiều.

Vật lý và hóa học cô vẫn không hiểu lắm, nhưng phương diện toán học vẫn có chút tiến bộ, cẩn thận lý giải qua công thức toán học, cô vẫn làm đúng mấy đề, điều này đối với Hứa Ninh mà nói, cảm giác thành tựu quả thực không thể nói nên lời.

"Thời gian không còn sớm, thu dọn một chút chúng ta về nhà đi, về sau mỗi buổi tối mẹ bổ sung một giờ cho con." cũng chỉ có thể bổ sung một giờ, dù sao học sinh vẫn có bài tập về nhà, thời gian dài hơn nữa sẽ ảnh hưởng con gái buổi tối nghỉ ngơi.

Hứa Ninh không phản đối, thu dọn một chút liền cùng Tần Tuyết Quyên tay trong tay về nhà.

Về đến nhà, Vu Xuân Hoa đang cho heo ăn trước chuồng, thấy hai mẹ con họ trở về, mở miệng nói: "Nhanh nấu cơm đi.”

“Dạ.” Tần Tuyết Quyên đem túi vải trong tay đưa cho con gái, trực tiếp đi rửa tay liền chui vào phòng bếp.

Hứa Ninh vào nhà đặt cặp sách xuống, cũng đi vào phòng bếp giúp mẹ nấu cơm.

Buổi tối, Hứa Kiến Quân chui vào trong chăn, nghe vợ nói chiều nay con gái cư nhiên chủ động để cho vợ dạy thêm cho cô, biểu tình trên mặt có bao nhiêu giật mình.

“Ninh Ninh chuyển biến rất lớn. "Hứa Kiến Quân tựa vào gối, nhìn nếp nhăn nhàn nhạt nơi khóe mắt vợ," Hy vọng con bé có thể duy trì hiện trạng này.”

"Em cũng nghĩ như vậy!" Tần Tuyết Quyên cười khẽ, "Chỉ là nền tảng rất kém, chẳng mấy chốc sẽ vào năm thứ hai trung học cơ sở, nhưng kiến

thức của năm nhất trung học cơ sở hầu như không hiểu, bất quá không sao, chờ lúc nghỉ hè em sẽ bổ túc cho con nhiều hơn, hy vọng một kỳ nghỉ hè có thể làm cho con đuổi kịp, con gái của chúng ta vẫn là rất thông minh.”

“Em nói đúng! "Hứa Kiến Quân cúi đầu ôm vợ, hơn nữa thuận tay tắt đèn!