Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Hôm nay em mua 40 cân xương gà, ngày mai liền nấu nhiều chút.” Mấy ngày nay là thời điểm mở ra nguồn tiêu thụ, cần tạo điểm đặc sắc, giữ khách quen thuận tiện tìm khách mới. Xương gà tuy rằng nhiều xương ít thịt, nhưng thịt càng thơm hơn, gặm ăn, như một món ăn vặt.
Giống như chân gà, chân vịt đời sau, nam nữ già trẻ đều thích ăn. Hiện tại Thẩm Thanh Nguyệt không có nhiều tiền vốn làm này đó, chỉ có thể dùng xương gà làm chút, tuyệt đối cũng ngon.
Thẩm Thanh Nguyệt nói với Thẩm Mai: “Chị, nếu không chị ngủ một lát, buổi sáng dậy quá sớm.”
Thẩm Mai nói: “Không cần.” Ánh mắt của cô đang tỏa ánh sáng, chẳng những ngủ không yên, cả người còn tràn ngập sức lực.
Lúc trước Thẩm Mai lo lắng miệng ăn núi lở, thấy con đường có thể kiếm tiền, nên hưng phấn dị thường.
Thẩm Mai nói: “Em mệt sao, em đi ngủ trước đi. Chị đi dọn dẹp.”
Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Em cũng không mệt, vậy em đi nhà Vân thẩm lấy bình ngâm dưa muối và củ cải.”
“Được!”
Hai chị em phân công công việc. Thẩm Mai ở trong nhà dọn rửa, Thẩm Thanh Nguyệt đi ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn.
Mới vừa ra tới cửa liền thấy con gái nhà phương đậu hủ đang nhìn ngó ngoài cửa: “Mẹ em kêu em tới hỏi, ngày mai chị muốn mua đậu hũ nữa không?”
Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Có, chị mua hai khay.” Đậu hũ Ma Bà của cô ngon, hôm nay không đủ để bán, nên tăng số lượng.
Cô bé vừa nghe, lập tức nói: “Được ạ.” Trả lời thanh thúy.
Thẩm Thanh Nguyệt cười cười, cô bé liền chạy đi.
Thẩm Thanh Nguyệt đi tới nhà Vân thẩm, nghe nói tổ tiên nhà thẩm bán dưa muối. Sau lại không làm nữa, nồi niêu chum vại trong nhà dư lại không ít. Trong thôn ăn dưa muối, rau ngâm đều qua nhà Vân thẩm mua một bình.
Thẩm Thanh Nguyệt đi vào, liếc mắt một cái liền nhìn trúng một cái bình lớn cao ngang người. Nếu mùa đông dùng ngâm chút dưa chua quả thực chính là tuyệt nhất!
Bất quá hiện tại cô ở nhà thôn trưởng, đặt mua mấy thứ này cũng không tiện. Chỉ có thể mua hai cái bình nhỏ.
Mong muốn mua nhà của Thẩm Thanh Nguyệt phá lệ mãnh liệt, hiện tại phòng bếp nhỏ tạm thời còn có thể đối phó. Chờ tương lai buôn bán lớn hơn, khẳng định không đủ dùng.
Thẩm Thanh Nguyệt mua một trăm cân củ cải trắng.
Vân thẩm vui vẻ nói: “Cháu cầm bình về là được, chờ lát nữa thẩm tìm người mang củ cải trắng qua cho cháu. Chàu còn muốn mua củ cải không? Nếu muốn, thẩm trồng tiếp.”
Nhà cô trồng củ cải trắng để tự ăn. Lần này bán được nhiều củ cải. Hiện tại đang trong mùa còn được, nếu Thẩm Thanh Nguyệt còn muốn mua, cô phải chuẩn bị thêm củ cải giống!
“Muốn ạ.” Thẩm Thanh Nguyệt không hề nghĩ ngợi đáp ứng.
Đời trước cô ngâm củ cải chua ngọt làm đồ ăn kèm, giòn sảng, đã làm doanh thu tăng lên không ít, còn khách át giọng chủ, trở thành món chiêu bài của cô!
Hiện tại Thẩm Thanh Nguyệt làm lại nghề cũ, cái khác có thể không có, củ cải nhất định phải có.
“A, được rồi.” Vân thẩm vui vẻ sảng khoái nói.
Thẩm Thanh Nguyệt lại đi mua một ít đồ ăn khác, mua đồ ăn trong thôn, giá cả thấp như vừa mua vừa được tặng. Thẩm Thanh Nguyệt nhanh chóng mua được không ít đồ.
Cô cũng không tính toán nấu mấy món giống nhau, mà thường xuyên làm thêm món mới mỗi ngày.
Thẩm Thanh Nguyệt mới vừa đi ngang qua sân Lý lão thái thái, đã bị Lý lão thái thái gọi lại, nhất định bắt Thẩm Thanh Nguyệt cầm hộp táo đóng hộp. Hộp táo này bà mua từ trên huyện, vô cùng trân quý.
Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Bà Lý đang làm gì vậy, thứ này quá quý trọng.”
Lý lão thái thái nói: “Mau cầm, đừng để người khác thấy. Bà thích đứa nhỏ như cháu, hận không thể nhận cháu là cháu gái!”
Trước kia Lý lão thái thái chỉ đau lòng cho chị em Thẩm gia bị bắt nạt khi sống ở nhà cũ. Sau khi tiếp xúc, càng thêm cảm thấy Thẩm Thanh Nguyệt là người có dự tính.
Chỉ nói tới chuyện xe bò, Lý lão thái thái nghe con trai nói, trong huyện nhiều người không có xe, muốn khuân vác đồ gì cũng không tiện, hắn xem như mở ra một con đường mới.
May Thẩm Thanh Nguyệt thuê xe, mới có chuyện sau này.
Trong nhà Lý lão thái thái không nhiều người. Hiện tại Trang thúc tìm được một con đường làm ăn mới.
Đều là nhờ Thẩm Thanh Nguyệt!
Lý lão thái thái là lão nhân, cũng không dám đi ra khỏi thôn.
Thẩm Thanh Nguyệt là một cô bé, cư nhiên có tính toán như vậy. Từ Tú Chi vứt bỏ mấy đứa cháu gái đại phòng, thật sự là ném dưa hấu nhặt hạt mè!
Lý lão thái thái có tâm muốn tạo quan hệ tốt với Thẩm Thanh Nguyệt, lúc này mới lấy ra táo hộp trân quý.
Thẩm Thanh Nguyệt cảm tạ nhận hộp táo, mới đi về nhà.
Trên đường trở về, cả đầu óc Thẩm Thanh Nguyệt chỉ suy nghĩ chuyện nhà cửa, đi ngang qua mấy người phụ nữ trong thôn cũng không chào hỏi, mọi người còn tưởng rằng cô đang thất thần!