Chương 16

Khoảnh khắc Thẩm Quế Hương đẩy cửa xông vào, Đỗ Quân Cường đã định đứng dậy đi lên nhận lấy trà của Quý Mạn Linh mời, thế nhưng lại bị động tĩnh dọa cho nhảy dựng, quay đầu nhìn lại thì thấy đó chính là mẹ vợ tương lại, vừa mở miệng muốn chào hỏi thì đã thấy Thẩm Quế Hương hùng hùng hổ hổ hỏi: “Mạn Linh, Xán Xán đâu rồi?”

Quý Mạn Linh cảm thấy rất không hài lòng, mẹ cô ta vừa mới trở về là đã hỏi về Quý Xán Xán, thật đúng là thiên vị! Thiên vị em trai thì cũng chả sao, nhưng cô ta không có khả năng kém hơn Quý Xán Xán được, mẹ càng thiên vị Quý Xán Xán thì cô ta lại càng muốn cướp đi những gì mà cô có.

“Mẹ, Xán Xán đang ở trong phòng ngủ…”

Thẩm Quế Hương cố nén cảm xúc không vui lại, quay sang nói với ông mai đi theo sau: “Mọi người nhầm rồi, hôm nay người muốn xem mắt là....”

Ánh mắt Quý Mạn Linh lộ ra vẻ cầu xin: “Mẹ!”

“Việc này không thể để nhầm được, để mẹ đi gọi con bé!”

Thẩm Quế Hương đẩy của phòng ngủ ra, nhìn thấy Quý Xán Xán nằm trên giường quay lưng lại với mình, bà ta không khỏi cảm thấy tức giận. Mất trí nhớ gì chứ?

“Quý Xán Xán, dậy mau!”

Quý Xán Xán đột nhiên mở mắt ra, nghi ngờ quay đầu lại: “Mẹ, sao vậy?”

“Sáng nay tao bảo mày cái gì? Sao mày lại nằm lì ở trong phòng không chịu ra? Mày muốn gây sự hay sao?”

Bình thường ở nhà, Thẩm Quế Hương có thể ăn nói nhỏ nhẹ đối với con. Nhưng đối với đứa con gái không mấy tiếp xúc với mình này thì trong lòng lại tràn đầy lửa giận, trách mắng cô đã phá hư kế hoạch của bà ta.

Quý Hữu Phúc không muốn bị mất mặt trước mặt người ngoài, ông ta vội vàng chạy tới khuyên nhủ, ông mai chưa từng gặp Quý Xán Xán bao giờ nên cũng rất tò mò.

Quý Xán Xán đầu tóc rối bù bước từ trên giường xuống, vừa mới xỏ giày vào thì mùi khói thuốc tích tụ ở trong phòng khách liền xông tới, cô không nhịn được mà cố nén để không bị nôn ra, còn dựa cả nửa người mình vào thành giường.

“Này....”

Cuối cùng thì Đỗ Quân Cường với Quý Mạn Linh cũng đi theo lại đây, vừa đúng lúc họ chỉ nhìn thấy được một màn xấu hổ của cô. Đỗ Quân Cường nhìn thoáng qua khuôn mặt cô, anh ta cho rằng cô không đẹp bằng Quý Mạn Linh, anh ta lập tức không còn muốn tò mò nữa, thậm chí còn lùi về sau mấy bước.

“Mẹ, buổi sáng con bị chóng mặt nên mới ngủ thϊếp đi.”

Thẩm Quế Hương bán tín bán nghi, nhìn bộ dạng của cô xác thật là không thoải mái, sắc mặt dần dần trở nên tái nhợt, không kiên nhẫn nói: “Mày tự xử lý đi.”

Nhóm dịch: Nhà YooAhin