Chương 15

Còn nếu như Quý Mạn Linh thích, ông ta cảm thấy Đỗ Quân Cường cũng không đến nỗi nào, trên anh ta còn có ba người chị, mỗi người phụ vào một chút, cuộc sống vợ chồng son sau này đảm bảo sẽ rất là suôn sẻ.

“Được, nếu vậy thì chúng ta ra ngoài hành lang nói chuyện tiếp nhé?”

“Được.”

Hai người họ liền đi ra ngoài hành lang để hút thuốc.

Trong phòng khách chỉ còn lại hai người trẻ tuổi, bầu không khí vô cùng thẹn thùng, hai người đều lặng lẽ liếc mắt nhìn đối phương một cái rồi lại thu hồi ánh mắt, Đỗ Quân Cường chợt nhớ tới lời dặn dò của cha mẹ, hắng giọng hỏi: “Cô làm việc ở cửa hàng bách hoá vậy đi làm có bận rộn không?”

Quý Mạn Linh nhẹ nhàng trả lời: “Không sao, nếu chủ nhật khách hàng đông thì cũng khá là bận.”

Công việc bán hàng thời này cũng rất là nổi tiếng, mặc dù Quý Mạn Linh chỉ làm ở trong một cửa hàng bách hóa nhỏ nhưng cô ta vẫn có thể giữ lại một số thứ tốt như quần áo rẻ tiền hay nhu yếu phẩm hàng ngày cho chính mình. Thứ mà người khác không mua được thì nhà bọn họ lại có dư thừa.

“Nếu như có cần giúp đỡ mua sắm cái gì thì cứ đến chỗ của em.”

Đỗ Quân Cường gật gật đầu: “Được thôi, đành phải làm phiền cô rồi.”

“Không phiền chút nào cả.”

Nhìn kiểu nói chuyện này, có lẽ hai người họ đều vừa mắt nhau cả rồi, còn nói cái gì mà phiền toái hay không.

Hai người họ còn thân mật trao đổi về nhiều đề tài khác nhau, bên ngoài Thẩm Quế Hương đã quay trở lại, thấy hai người đàn ông đang đứng nói chuyện phiếm với nhau, bà ta cũng vui mừng chen vào: “Bọn trẻ đang ở trong nhà à?”

Ông mai thổi ra một ngụm khói: “Đúng vậy, xem ra Quân Cường rất thích Mạn Linh nhà anh chị đấy nhé.”

“Anh nói ai chứ?”

“Mạn Linh.”

Thẩm Quế Hương cau mày: “Tại sao lại là Mạn Linh? Quý Xán Xán đâu?”

Quý Mạn Linh nhà bà ta có công việc khá ổn định, đó là nhân viên bán hàng trong một cửa hàng bách hoá, phải nói rằng đây là công việc mà biết bao nhiêu là người phải giành giật để có được, nếu như bây giờ mà ghép cặp với Đỗ Quân Cường, một công nhân nhà máy nhỏ thì quả thật là rất đáng tiếc.

Còn Quý Xán Xán thì lại khác, cô hiện đang là một người thất nghiệp, không kiếm ra được tiền thì tốt nhất là nên nhanh gả đi ra ngoài, không những vậy mà còn có thể đem lễ hỏi về nhà họ nữa.

Quý Hữu Phúc không nhịn được mà nói: “Ai cũng giống nhau cả thôi, Xán Xán lại đang không được khỏe.”

“Không, tôi phải đi xem mới được.”