Chương 33: Máy Gieo Hạt

Nói xong, Lục Tình xoay người rời đi, cô ta đi tới bên cạnh Mục Vệ Đông.

“Thanh niên trí thức Mục.” Giọng nói ra vẻ vang lên từ bên cạnh, khiến Mục Vệ Đông giật bắn cả mình, anh phải lùi lại vài bước mới thấy người đến là ai.

Anh ấy ôm ngực mình hít một hơi thật sâu.

“Đồng chí Lục có việc gì sao?”

Mục Vệ Đông có chút không kiên nhẫn hỏi, anh đã sớm phát hiện Lục Tình có ý tứ với mình, nhưng từ trước đến nay anh ấy chưa từng nghĩ đến việc lấy vợ ở nông thôn.

Hơn nữa, anh ấy cũng không thích tính tình của Lục Tình.

Đừng nhìn anh ấy hay nói đùa giỡn giỡn, nhưng anh ấy thích những cô gái bên ngoài và bên trong giống nhau, không phải những cô gái nói một đường làm một nẻo.

“Tôi, tôi….”

Lục Tình thấy vừa rồi Mục Vệ Đông cười với Lục Mãn rất dịu dàng, nhưng khi đối mặt chính mình lại có thái độ lạnh lùng như vậy, cô ta nhất thời không thể tiếp nhận.

“Nếu như không có việc gì, tôi cùng anh họ cần phải làm việc.”

Nói xong, Mục Vệ Đông túm Quý Tử Duệ chạy, Quý Tử Duệ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Lục Tình một cái.

Mặc dù anh biết hiện tại Lục Mãn đã khác, có năng lực tự bảo vệ mình, nhưng anh vẫn lo lắng Lục Tình sẽ vì thái độ của Mục Vệ Đông mà tìm đến Lục Mãn gây chuyện.



Lục Tình tức giận giậm chân, quay sang trừng mắt nhìn Lục Mãn, Lục Mãn trợn tròn mắt, Mục Vệ Đông đối xử tệ bạc với cô ta, cô ta không nên tìm hiểu vấn đề ở bản thân mình, tại sao lại nhìn chằm chằm vào cô?

Cô ta thực sự nghĩ rằng cô không dám dạy cho cô ta một bài học sao?

“Mặc kệ nó đi.”

Khi Trần Tú Phương nhìn thấy Lục Tình trừng mắt nhìn Lục Mãn, bà theo bản năng kéo con gái ra sau lưng mình.

“Vâng.”

Cảm giác được người che chở như vậy thật tốt.

“Chúng ta cũng đi làm việc đi.”

Cuối cùng Trần Tú Phương nghĩ tới nhiệm vụ của mình, đối Lục Mãn nói, Lục Mãn gật đầu, hai người cùng nhau đi gieo hạt giống.

Không có cách nào, gieo hạt bây giờ đều là thủ công, phương pháp gieo hạt giống lạc hậu như vậy khiến cho Lục Mãn có chút không hài lòng.

“Mẹ, chúng ta có thể tìm cách cải tiến phương pháp gieo hạt không?”

Lục Mãn nghĩ đến những video về máy móc mà cô đã xem trên TV, cô không biết cách chế tạo chúng, nhưng cô có thể vẽ ra hình dáng của chúng.



“Nếu như con có biện pháp thì nói với ba.”

Trần Tú Phương vẫn luôn cưng chiều con gái, bà cũng không biết về việc cải thiện cách gieo hạt gì đó, con gái vui là được rồi.

“Để con ngẫm lại thứ kia phải làm như thế nào.”

Sau khi Lục Mãn nói xong, cô quyết định dành thời gian để vẽ một bản thiết kế, chế tạo một chiếc máy mà một người kéo phía trước và một người hỗ trợ phía sau không khó. Chủ yếu là phải tìm được linh kiện.

Cũng không biết bên này có thể làm ra được không.

Theo ý của cô, trực tiếp cầm bản vẽ đi chế tác tốt nhất, đáng tiếc, cô hiện tại vẫn chưa biết có thể làm ra được không.

……

Ba ngày sau, Lục Mãn mang theo bản vẽ chuẩn bị đến trấn trên hỏi xưởng sắt thép có thể chế tạo máy gieo hạt theo bản vẽ của cô không, chẳng sợ quý này không dùng được, nhưng quý tiếp theo có thể sử dụng được.

Theo ý nghĩ của cô, nếu có nhiều gia súc hơn thì máy gieo hạt có thể được chế tạo đơn giản hơn và có thể điều chỉnh khoảng cách vào các thời điểm, việc này cũng thực tế hơn.

“Cô cũng đi trấn trên sao?”

Lục Mãn vừa ra thôn liền gặp Mục Vệ Đông cùng Quý Tử Duệ đi trấn trên gọi điện thoại, Quý Tử Duệ nhìn đến Lục Mãn, anh tò mò chào hỏi Lục Mãn.

“Ừ.”