Chương 13

Nghe hai vợ chồng nói không ngừng, bà Lâm tức giận đến đau đầu. Bà liền biết, lão tam chính là đứa không thành thật. Cái gì mà thay đổi, khẳng định chính là vì chuyện này!

Nhưng thật ra ông Lâm nhìn Lâm Vãn nói, “Vãn Sinh thật sự sẽ đọc sách?”

Lưu Thắng Nam khẳng định, “Ba, thật sự, không tin ba có thể kiểm tra Vãn Sinh, nó hiện tại biết rất nhiều chữ, so với ba nó biết chữ còn nhiều hơn.”

Ông Lâm một chút cũng không tin, hai vợ chồng lão Tam đều không thành thật, nói chuyện không có một câu nào là sự thật.

“Vậy đi, ba sẽ kiểm tra Vãn Sinh, lão tứ, con đọc sách nhiều, con nói nên kiểm tra thế nào?”

Lâm Quốc Hoa căng da đầu nói, “Con cũng không biết Vãn Sinh học những gì.”

Lưu Thắng Nam lập tức lấy ra một quyển sách từ bên cạnh, chính là sách giáo khoa tiểu học, “Mấy ngày nay Vãn Sinh đã học một nửa! Lão tứ em cứ thoải mái kiểm tra, Vãn Sinh nhất định không thành vấn đề.”

Lâm Quốc Hoa nhìn đến sách giáo khoa của mình, liền nhớ ra mấy ngày hôm trước tam tẩu có tìm hắn để mượn sách.

Sách này chỉ mới mượn được vài ngày, từ trước tới nay đều để ở trong phòng của hắn, hiện tại lại kiểm tra nội dung trong sách này, chẳng lẽ Vãn Sinh thật sự biết đọc sao?

Hắn ngay lập tức mở sách ra, trong đầu suy nghĩ nên kiểm tra như thế nào. Kiểm tra toán học trước, để cho Lâm Vãn làm phép tính toán cộng trừ từ 1 đến 30. Kỳ thật đứa nhỏ lớn như vậy, mặc dù không ai dạy, đều sẽ biết đếm, phép cộng trừ tự nhiên cũng sẽ biết. Nhưng nếu cho số lớn một chút, e là có chút khó khăn.

Hắn mới vừa ra đề xong, Lâm Vãn liền lập tức trả lời, hoàn toàn không cần suy nghĩ.



Người trong nhà lúc này mới bắt đầu nghiêm túc.

Lâm Quốc Hoa nói, “ Lần này không tính, rất nhiều câu dễ đứa nhỏ nào cũng đều biết. Thúc sẽ ra đề khó một chút.”

Vì thế câu hỏi toán học được mở rộng từ 1 đến 100, “55 cộng với 43 bằng bao nhiêu?”

Lâm Vãn không chút do dự, “98”

Bà Lâm không hiểu, hỏi, “Lão tứ, như thế nào?”

Lâm Quốc Hoa nhìn về phía Lâm Vãn, ngơ ngác nói, “Mẹ, Vãn Sinh trả lời đúng rồi.”

“Tiếp tục kiểm tra!” Bà Lâm thúc giục nói. Bà một chút cũng không tin.

Lâm Quốc Hoa lập tức lại lấy sách ngữ văn ra kiểm tra, ngay cả hắn cũng không biết ra đề như thế nào.

Lưu Thắng Nam thấy vậy liền nói, “ Em có thể để cho nó đọc lên cho mọi người nghe, những chữ này nó đều biết.”

Lâm Quốc Hoa đem sách đưa cho Lâm Vãn, Lâm Vãn lập tức lớn tiếng đọc ra.



Nói thật, làm trò trước mặt nhiều người như vậy hắn ít nhiều cảm thấy hổ thẹn. Nhưng nghĩ tới cơ hội thay đổi vận mệnh, hắn liền kiên trì đọc tiếp. Kiến thức có thể thay đổi vận mệnh, đọc sách giáo khoa, không mất mặt!

Chờ Lâm Vãn đọc xong mấy trang đầu, Lâm Quốc Hoa lập tức giở ra phía sau quyển sách để Lâm Vãn đọc tiếp, không ngờ Lâm Vãn đều có thể đọc được

Lâm Quốc Hoa: “……”

Bà Lâm nói, “Như thế nào, lão tứ, có sai không?”

Lâm Quốc Hoa ngơ ngác nói, “Không sai……”

Mấy hài tử khác hâm mộ nhìn Lâm Vãn. Bọn họ đều không đọc sách, căn bản đọc không được, đến ngay cả tên của mình đều không biết.

Vãn Sinh thế nhưng lại biết nhiều chữ như vậy.

Tuy rằng bà Lâm nói đọc sách vô dụng, nhưng mà nếu có thể biết chữ vẫn khiến người khác thật hâm mộ. Nhìn xem, tứ thúc bởi vì có học hành, cho nên hiện tại chính là người ghi điểm, công việc cũng không vất vả, còn có thể thường xuyên đi công xã.

Mọi người đều kinh ngạc nhìn Lâm Vãn, sau đó lại nhìn hai vợ chồng lão tam.

Đối với tình thế phát triển như vậy, quả thật có chút trở tay không kịp. Hai vợ chồng lão tam quá có thể lăn lộn, một chút dự liệu đều không có.

Hai vợ chồng Lâm Quốc Đống còn không biết nói như thế nào, còn hai vợ chồng Lâm Quốc Cường lại rất nhanh ý thức được sự tình nghiêm trọng lần này.