Chương 4
"Mẹ Ngô à, nếu Hàn Ức có làm ra chuyện gì có lỗi, ta lập tức bảo nó xin lỗi hai người và Hân Đồng, chứ đừng từ hôn. Ta và ba của Hàn Ức chỉ chấp nhận mình Hân Đồng làm con dâu mà thôi. Ai ta cũng không đồng ý. Với lại hai đứa sắp xuống nông thôn rồi, có Hàn Ức chăm sóc cho Hân Đồng chúng ta sẽ an tâm hơn đúng không". Mẹ Hàn cũng không biết chuyện gì. Tên Hàn Ức này bình thường cũng ổn trọng, sao lại làm ra chuyện để Hân Đồng không vui rồi. Bà nhất định sau khi ổn định tâm tình Hân Đông, sẽ dạy bảo hắn thật tốt.
Bây giờ đang là giai đoạn quan trọng, nhà nào cũng phải cử người xuống nông thôn, nhất là quân nhân bọn họ, lại càng phải làm gương trước người khác. Nhà họ Hàn chỉ có Hàn Ức năm nay 19 tuổi, đủ tuổi đăng ký làm thanh niên trí thức, Hàn Vũ chỉ mới 12 tuổi, Hàn Lâm chỉ mới 8 tuổi. Nhà họ Ngô lại càng bất đắc dĩ, hai đứa con trai đều là quân nhân, bất đắc dĩ Ngô Hân Đồng bảo bối mới 17 tuổi, đang học năm hai ngành đông y, liền phải về nông thôn. Nhưng vì có Hàn Ức, nhà họ Ngô mới có thể yên tâm đồng ý mà để cô đăng ký làm thanh niên trí thức về nông thôn.
"Mẹ Hàn à, chúng ta không dám làm phiền Hàn Ức đâu. Thằng bé còn phải chăm sóc bạn gái nó, lấy đâu ra thời gian chăm sóc Hân Đồng nhà ta. Vả lại, trước mặt chúng ta, nó còn dám lấy Hân Đồng làm bình phong để nó có thể thuận lợi hẹn hò với cô gái kia. Khi về nông thôn chỉ có mình con bé, làm sao chúng ta có thể biết hắn đối xử với Hân Đồng thế nào chứ". Ba Ngô nói sao cũng không đồng ý, dù sao hôn nhân này không thể kết. Ông cũng không để Hân Đồng về nông thôn, sẽ tìm cách để con bé ở lại thành phố.
"Bà mau gọi Hàn Ức ra đây cho ta". Ba Hàn còn muốn hỏi có hiểu lầm gì hay không, nhưng thấy từ đầu tới cuối Hân Đồng đều cuối đầu buồn bã, thì còn hiểu lầm gì nữa chứ. Chắc chắn tên tiểu tử này đã làm ra chuyện có lỗi với Hân Đồng rồi.
Mẹ Hàn thấy lớn chuyện rồi. Liền gọi Hàn Ức ra nói chuyện. Bà vẫn không ngờ, con trai bà dám đối xử với Hân Đồng như vậy, con bé Hân Đồng có chỗ nào tệ chứ. Vả lại, trước khi bà để hai đứa đính hôn, bà đã hỏi ý đứa con trai này, rõ ràng nó không hề từ chối. Vậy mà lại có thể ra ngoài làm loạn. Bà còn không thể chấp nhận, thì làm sao nhà họ Ngô chấp nhận được chứ.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương