Chương 14

Chẳng lẽ bọn họ đã sớm bí mật liên lạc nhận lại con hàng pha-kè kia ư? Sân này chính là mượn tay thiên kim giả kia mà có được?

Hứa Lâm nghĩ đến khả năng này, cả người đều khó chịu.

Cô mang theo một bụng nghi ngờ và lửa giận đi đến Cục Tài Chính. Đây là nơi cha ruột Tần Gia Hưng của cô làm việc.

Ông cụ Tần tuy rằng xuất thân từ nhà nông nhưng ông cụ là lão thành cách mạng, từng vì Trung Quốc vào sinh ra tử, đấu tranh anh dũng lập được công lớn.

Sau đó, ông ta kết hôn với Phùng Anh, con gái lớn của một gia đình quan chức có tư tưởng tiến bộ, gia thế suy tàn, đồng thời là cô ruột của Phùng Tuệ Mỹ, vợ Tần Gia Hưng.

Bởi vì là thân càng thêm thân, Phùng Tuệ Mỹ ở nhà chồng tương đương được yêu thích, chuyện gì cũng nói được, cuộc sống còn sung túc hơn ở nhà mẹ đẻ.

Với sự ủng hộ mạnh mẽ của hai nhà họ Tần- Phùng, Tần Gia Hưng đã sớm trở thành lãnh đạo cao nhất của Cục Tài Chính và dự kiến

sẽ vào Bộ trong hai năm tới.

Quả thật là tiền đồ xán lạn.

Hứa Lâm nhớ tới kiếp trước Tần Gia Hưng một đường thẳng tiến, thuận lợi đạt đến vị trí Bộ trưởng, đó là đỉnh cao mà nhiều người chỉ có thể mơ ước.

Đồng thời đưa nhà họ Tần lên một tầm cao mới.

Hứa Lâm cúi đầu nhìn lá thư trong tay, trong đó miêu tả cô và đứa con gái giả bị tráo đổi như thế nào, còn có một tấm ảnh gia đình của nhà họ Hứa. Nhưng trong bức ảnh gia đình này không có Hứa Lâm.

Trong những bức ảnh của nhà họ Hứa chưa bao giờ có sự xuất hiện của Hứa Lâm , như thể cô không phải là người trong gia đình đó vậy. Hứa Lâm không cần đợi bao lâu, Tần Gia Hưng đã xuất hiện trong tầm mắt cô.

Nhìn vào đôi mắt hoa đào quen thuộc, Hứa Lâm hít một hơi thật sâu, đè nén suy nghĩ hỗn loạn, bước nhanh về phía trước.

Hôm nay Hứa Lâm không có ý định gặp mặt trực tiếp với Tần Gia Hưng, khi hai người đi ngang qua nhau, cô nhét lá thư vào tay Tần Gia Hưng rồi nhanh chóng rời đi.

Sau khi nhận được thư, Tần Gia Hưng cau mày, cầm lá thư trong tay, nhìn chằm chằm bóng lưng Hứa Lâm hai giây, sau đó bước nhanh vào Cục Tài Chính.

Tiếp theo, Hứa Lâm cũng làm y như vậy, nhét một lá thư có ảnh gia đình cho Phùng Tuệ Mỹ.

Cô đã quyết định về nông thôn, cho nên cô cần phải tham quan một vòng thủ đô thật tốt trước khi đi, làm quen hoàn cảnh và giá cả hàng hóa ở thủ đô một chút, tốt nhất là tìm được cơ hội kiếm một số tiền lớn mang xuống nông thôn. Cho dù cô không kiếm được tiền thì cũng kiếm được chút vật tư mang theo xuống đó.

Hứa Lâm bên này nhẹ nhàng thoải mái bật mod sốp-ping, Tần Giang Hưng và Phùng Tuệ Mỹ bên kia thì lại lòng dạ không yên ổn, hai người xem xong thư vẫn còn bán tín bán nghi. Thế nhưng sau khi bọn họ nhìn đến ảnh chụp, lập tức tin tưởng tuyệt đối.

Bởi vì cô “con gái cưng” Tần Phương của bọn họ cùng với người phụ nữ trong ảnh thật sự quá giống, đều là khuôn mặt dài mắt to và môi dày.

Vốn tưởng rằng hình dáng khuôn mặt của “con gái” là giống nhà họ Tần, khuôn mặt dài và gầy, nhưng bây giờ xem ra, aiss, đây là đồ giả rồi.

Tần Gia Hưng và Phùng Tuệ Mỹ nghĩ đến đứa con gái mà họ nâng niu trong lòng bàn tay suốt 16 năm qua chỉ là đồ giả, trong lòng vô cùng khó chịu.