Chương 48

May mắn thay, lần này con gái nhỏ đã thực sự trưởng thành, nói không làm phiền con trai cả và con dâu thì sẽ không tìm. Bà nội Kỷ xấu hổ, bà thực sự không muốn thừa nhận rằng đứa con gái út của mình đã mấy chục tuổi mà vẫn như con nít, nghe gió tưởng là mưa.

Chính là Hạ Hạ làm người, làm việc đều lấy đại cục làm trọng, thành thục hơn so với Nhị cô con bé, bất quá từ điều này bà cũng có thể nhìn ra, con gái mình sau khi kết hôn có cuộc sống tốt đẹp, chỉ như vậy nó mới có thể một mực bảo tồn loại tâm tính này, không phải vậy sớm bị sinh hoạt mài mòn góc cạnh, làm sao giống như bây giờ - hấp ta hấp tấp. Giống như cô con gái lớn của mình, mặc dù đoan chính đoan chính, nhìn ra dáng một phụ nữ nông thôn nghiêm túc, nhưng bà nội Kỷ biết, biết cuộc sống của cô con gái lớn ở nhà chồng nhất định không tốt bằng con gái nhỏ của bà.

Kỷ Nhị Cô trên đường trở về hỏi Trịnh Gia Minh:

- “Mẹ để cho con cùng Nghênh Hạ nói chuyện công việc, con có nói không a?”

Bà có thể không thể giúp Kỷ Nghênh Hạ chuyện gì, nhưng sắp sếp cho con bé một công việc nhẹ nhõm vẫn là có thể, có công tác dù là sau này con bé lập gia đình, cũng sẽ không bị nhà chồng coi thường.

Trịnh Gia Minh cười cười:

- “Mẹ, bố trí công việc sao có thể dễ dàng như vậy? Hơn nữa, bọn họ cũng không muốn đi nhà máy làm việc đâu!”

Từ đáy lòng hắn hy vọng mẹ hắn không tinh minh như vậy, không phải vậy hắn lại phải bị dạy dỗ.

- “ Thối lắm!”

Kỷ Nhị Cô còn không hiểu rõ con của mình sao, nhìn qua thật thà lương thiện, kì thực hắn rất xảo trá:

- “Trịnh Gia Minh a Trịnh Gia Minh, anh dùng mánh khoé, dùng mánh lới đùa nghịch đến trên đầu của lão nương luôn rồi a? Lão nương đem anh nuôi lớn, đây chính là cách anh hồi báo ta a?”

- “Mẹ, mẹ có thể văn minh hơn một chút được không? Tuy con là con trai mẹ, mẹ cũng đừng thô lỗ như vậy được không? Mẹ cũng không sợ cha con ghét bỏ mẹ sao! Hơn nữa, lời con nói đều là sự thật! Sao mẹ không tin con đây? Bọn họ thật sự không nói muốn làm việc trong nhà máy!”



Trịnh Gia Minh nghiêm trang nói lời bịa đặt, dù sao, không ai khác ở đây biết chuyện gì đã xảy ra vào buổi trưa, nhà bọn hắn ba anh em, hôm nay chỉ có hắn đến, hắn không lo lắng bị vạch trần. Dù cho bị vạch trần, hắn cũng có cách để lừa mẹ mình.

- “Ghê gớm, ghê gớm, Trịnh Trạch Hải, ông xem một chút con trai ngoan của ông, xem nó đang nói tiếng người a?”

Kỷ Nhị Cô chỉ vào Trịnh Gia Minh, nhưng lại nhìn chằm chằm chồng mình là Trạch Hải, tức giận nói:

- “Ta- Kỷ Nhạn Hủy - gả cho nhà họ Trịnh các ngươi hơn hai mươi năm, sinh ba đứa con trai, hiện tại đến chê ta thô lỗ!”

Trịnh Trạch Hải đau đầu không thôi, hai mẹ con lại ở trên đường cái lớn liền rùm beng lên, cũng không ngại mất mặt, bất quá con trai ông cũng thật là, làm sao có thể cùng mẹ hắn cãi nhau đâu? Mẹ hắn suốt ngày bận bịu tứ phía, còn không phải cũng là vì cái nhà này, hắn như thế nào không biết thông cảm thông cảm mẹ hắn đâu? Dù cho yêu cầu hắn đem Kỷ Nghênh Hạ sắp xếp đi vào nhà máy làm việc, có khó khăn bao nhiêu đâu ?

- “Trịnh Gia Minh, cánh con cứng cáp rồi có phải hay không a? Còn dám cãi lại mẹ con?”

Trịnh Trạch Hải nhìn chằm chằm, đôi mắt sắc bén của ông bắn thẳng vào Trịnh Gia Minh.

Trịnh Gia Minh nhếch miệng, không dám lên tiếng nữa. Cha hắn thật đúng là thiên vị, mỗi lần mẹ hắn oán trách, cha hắn đều hướng về phía mẹ hắn, hắn không thỏa hiệp cũng không được a? Dù sao nhà hắn thì chủ nhà là cha hắn a, mặc dù thỏa hiệp nhưng hắn nên nói vẫn phải nói đi ra.

- “Cha, mẹ để cho con thu xếp cho Kỷ Nghênh Hạ vào nhà máy, là, cái này không khó khăn, nhưng vấn đề là, con tại sao muốn làm như vậy a?”

Trịnh Gia Minh bất bình nói:

- “Kỷ Nghênh Hạ cô ta có bản lãnh gì a? Một cái em họ mà thôi a! Con về sau lại không cần nhờ đến cô ta, vì sao con phải giúp!”

- “Trịnh Gia Minh a Trịnh Gia Minh, anh thật đúng là con trai ngoan của ta! Hôm nay ta mới có thể nhìn rõ anh, cũng là ta mù quáng, vậy mà cho tới bây giờ không đem con trai mình thấy rõ, uổng ta trước đó còn tự cảm thấy mình rất thông minh!...... Còn một cái em họ mà thôi, cái kia em họ lại cháu gái ruột của mẹ anh a?......”