Chương 48: Nhà Họ Phương

Là do đầu của đứa con gái chết tiệt này hơi nghiêng, cản trở quá trình sinh nở, khiến bà ta phải sinh suốt bảy đến tám giờ đồng hồ, con trai bà ta suýt thì chết vì thiếu oxy, tệ hơn nữa là đứa con gái chết tiệt này còn rất ngang ngược, đoạt lấy dinh dưỡng của con trai bà ta, nó còn nặng hơn một cân so với con trai bà ta.

Khi mới sinh ra, con trai bà ta chỉ nặng chưa tới bốn cân, nó đáng thương như một con chuột nhỏ vậy, làm bà ta phải vất vả nuôi nấng, tất cả đều là lỗi của đứa con gái chết tiệt này.

Hơn nữa, Phương Đường vừa mới sinh ra đã bị mang về quê, mãi đến khi mười lăm tuổi mới được đón về nhà, mặc dù trong khoảng thời gian này đã gặp mặt vài lần, nhưng mẹ Phương cũng không có ấn tượng gì với cô cả, bà ta chỉ cảm thấy cô con gái thứ hai thật nhỏ mọn, tùy tiện, chẳng giống bà ta một chút nào, làm trong lòng bà ta càng cảm thấy khó chịu hơn.

Khi đến thành phố, điểm của Phương Đường rất kém, lời nói và cách cư xử không hào phóng, không thể so sánh với chị gái Phương Lan được. Mặc dù cô có ngoại hình đẹp nhưng dáng vẻ này không phải là một điều tốt đối với mẹ Phương, mặt mày tùy tiện yêu mị, giống như hồ ly tinh quyến rũ đàn ông, có cái gì tốt chứ.

Vẫn là Tiểu Lan hào phóng đoan trang, gia đình đứng đắn thường thích kiểu người hiểu chuyện như Tiểu Lan hơn, chứ không phải loại người giống như Phương Đường, cho nên khi Triệu Vỹ Kiệt cho gia đình bà ta một đống lợi ích tốt, mẹ Phương mới nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy đây là lúc để Phương Đường báo đáp công ơn dưỡng dục của bọn họ, cũng coi như là không uổng công bọn họ đã nuôi dưỡng cô.

Cha Phương không hài lòng mà nhìn vợ, dù sao cô cũng là con gái ruột của mình nên dù có giả vờ cũng phải giả vờ cho tốt, ông ta cảm thấy lời nói của cô con gái lớn rất có lý, nhất định là bởi vì phải về quê sống nên tâm trạng của cô con gái thứ hai mới không được tốt.

Đứa nhỏ này cũng quá không hiểu chuyện rồi, trong nhà cũng không hề đối xử tệ với nó, nhiều người có thể về quê sống như vậy, tại sao cô lại không thể?

Ngay cả con trai giám đốc nhà máy cũng bị ép buộc phải xuống đó, hơn nữa rất nhanh liền có thể được chuyển về thành phố sống rồi, xuống nông thôn chỉ là tạm thời mà thôi, sao cô lại còn không hiểu rõ chứ?

Trong lòng cha Phương rất bất mãn, ông ta cảm thấy Phương Đường quá ngu dốt, không hiểu chuyện bằng con gái lớn, cũng không ngọt ngào như con trai út, đứa con gái thứ hai này giống như cục gỗ vậy, thật là keo kiệt, không làm cho người ta thích mình được.

Khó có được cơ hội mà con trai của giám đốc nhà máy không chê cô, vậy mà cô lại cư xử như vậy?

Cha Phương đè nén tức giận, rồi chậm rãi nói: “Tiểu Lan, trong thư con viết cẩn thận, tìm từ mà viết, Phương Đường có chút nhạy cảm, hai đứa là chị em nên sẽ dễ nói chuyện hơn, chuyện này giao cho con, nhất định phải làm cho Phương Đường suy nghĩ cẩn thận, sống cùng với Triệu Vỹ Kiệt thật tốt.”

“Bố yên tâm, con sẽ thuyết phục em gái.”

Phương Lan cười dịu dàng, nói chuyện càng tri kỷ hơn, cha Phương cũng cười vui vẻ, ông ta có lòng tin đối với Phương Lan, bình thường ở nhà đứa con gái thứ hai sẽ nghe lời chị gái, lần này chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.