Nhưng khi nhìn thấy anh, trong tiềm thức của cô đã thay đổi quyết định.
Sau khi nhận ra hành vi đáng xấu hổ của mình, cô đóng cửa lại, cài then bên trong.
Đây là thói quen đã hình thành từ sau khi cô đến trang trại, khi vào nhà thì phải chốt cửa lại.
Ở phòng bên cạnh, Trình Nghiêu nghe thấy tiếng động thì nghiêng đầu nhìn thoáng qua.
Có lẽ đêm nay là đêm Giang Vãn ngủ ngon nhất kể từ khi cô đến trang trại. Cô nằm trên chiếc giường xa lạ nhưng lại cảm thấy rất an toàn, nhìn chằm chằm một lúc rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Nhưng dù vậy, cô vẫn có thói quen cuộn người thành hình tròn, không đắp chiếc chăn mỏng được gấp thành hình vuông ở cuối giường.
Tuy nhiên, sự yên bình này chỉ kéo dài trong một đêm.
Sáng sớm hôm sau, vừa rạng sáng, Giang Vãn đã bị đánh thức bởi âm thanh ầm ĩ chói tai bên ngoài.
Đội công trình có hai dãy ký túc xá, phía trước là một bãi đất rộng. Lúc này, có một nhóm người cả nam cả nữ, tay cầm các loại công cụ, đứng chắn trước cửa ký túc xá.
Người phụ nữ đứng đầu hét lên gay gắt: “Không biết xấu hổ! Đây là thấy người mới quên người cũ! Bây giờ thông đồng với một tên quan chức rồi đảo mắt vứt bỏ Cường Tử đáng thương của tao!
Bản thân mày không biết xấu hổ giở trò lưu manh, lại còn muốn hãm hại Cường Tử, vu oan cho nó tội lưu manh. Lý gia nhà tao đã tạo nghiệt gì mà gặp phải Phan Kim Liên phiên bản hiện đại này chứ!
Anh cản tôi làm gì? Tránh ra, cho dù các người làm quan cũng không thể ức hϊếp dân thường như chúng tôi, các người giao cái đồ hèn hạ đó ra đây! Tôi sẽ xé rách miệng cô ta ra! Cô ta dám đổ tội cho Cường Tử! Tôi sẽ nhét phân vào cái miệng nói hươu nói vượn của cô ta!”
Người của đội công trình và cấp dưới của Lục Minh vội vàng ra ngoài ngăn cản. Sáng sớm, bọn họ vừa dậy, đang chờ Trình Nghiêu và Lục Minh ra hiệu lệnh khởi công thì đột nhiên thấy một nhóm người hung hãn bước vào, đều rất khϊếp sợ.
Từ lâu, bọn họ đã nghe nói trong trang trại 528 có một nhóm người trước đây là tội phạm gϊếŧ người, cưỡиɠ ɧϊếp, đều là tội ác tày trời.
Nghe là một chuyện nhưng khi tận mắt chứng kiến và tự mình trải nghiệm thì lại có nhận thức khác nên sững sờ một lúc.
Những người này cực kỳ hung dữ, lúc này cũng không sợ quân đồn trú, tùy ý vung xẻng trong tay.
Ngược lại, đội công trình và bộ đội đóng quân ở đây không hề có sự chuẩn bị trước lại rất cố kỵ, không được dùng tay chân, tránh không được sẽ dẫn đến bị thương.
Giang Vãn bị đánh thức, mở to mắt, nghe vài câu lập tức nhận ra, người này là Lý Chiêu Nga, chị gái của Lý Nhị Cường. Tuy là phụ nữ nhưng tâm tư còn bẩn thỉu độc ác hơn Lý Nhị Cường nhiều.