nhóm dịch: bánh bao
Hàn Cảnh Viễn gật đầu, theo logic của Tô Anh tiếp nối giới thiệu mình.
“Hàn Cảnh Viễn, hai mươi sáu tuổi, trước đó từng có một cuộc hôn nhân thỏa thuận sáu năm, song bây giờ đã giải trừ quan hệ hôn nhân, coi như là kết thúc trong hòa bình.”
“Có hai đứa nhỏ, đứa lớn mười hai tuổi, đứa nhỏ tám tuổi, vừa lúc bằng tuổi với đứa nhỏ nhà cô, đấy là con của anh trai tôi, đứa anh tên Hàn Kinh Thần, em gái tên Hàn Hâm Tinh.”
“Chờ một chút, anh chính là chú hai của Hàn Kinh Thần và Tinh Tinh?”
Hàn Cảnh Viễn cười gật đầu, trong lòng lại rất khẩn trương.
Đồng chí Tô Anh hiện tại đã biết anh là chú hai của Kinh Thần và Hàn Hâm Tinh, anh không chắc cô có rút lui khỏi buổi xem mắt này không.
“Vốn hôm nay hai đứa nhóc cũng muốn tới, nhưng tôi sợ hai đứa đùa nghịch ầm ĩ ảnh hưởng đến mọi người, cho nên không dẫn tới theo.”
Tô Anh nói, người đàn ông này nhìn có vài phần quen mắt, Hàn Kinh Thần quả thật có ba bốn phần giống với anh.
“Thật là trùng hợp, buổi sáng Xán Xán còn chờ cảnh vệ đến đón con bé sang chơi với Tinh Tinh, có lẽ chủ nhiệm Kiều vội quên mất, không tới đón.”
Hàn Cảnh Viễn nói: “Ngày hôm qua Kinh Thần và Tinh Tinh đã nhắc mọi người với tôi, không nghĩ tới hôm nay gặp nhau ở hội nghị, đúng là trùng hợp.”
Tô Anh trong lòng đã nguyện ý bảy tám phần, quay đầu hỏi hai đứa nhỏ, “Chị và anh trai này sẽ xây dựng lại gia đình, hai đứa cảm thấy được hay không được?”
Thắt lưng Hàn Cảnh Viễn đã thẳng tắp, lúc này vẫn nhịn không được lại gồng thêm một tý, hai tay ở dưới gầm bàn không có chỗ đặt.
Trong lòng anh không xác định hai đứa nhỏ này có nguyện ý hay không, cá nhân anh cảm thấy, biểu hiện của mình không đủ tốt.
Anh cảm thấy nếu hai đứa trẻ này không thích anh, thì Tô Anh sẽ từ bỏ anh.
Lại tiếc nuối vừa rồi quá nghiêm túc, không để lại ấn tượng tốt với hai đứa nhỏ.
Trên thực tế anh lo lắng nhiều rồi, nhóc con đặc biệt sùng bái quân nhân, Cố Tri Nam cũng không ngoại lệ.
Hơn nữa đối tượng xem mắt của chị là chú hai Hàn Kinh Thần và Hàn Hâm Tinh, cậu bé cảm thấy so với chú Đinh vừa rồi càng tốt hơn.
Ít nhất tuổi tác anh Hàn cũng gần với chị Tô hơn.
Cố Tri Nam nói: “Chị, em không có ý kiến gì.”
Tô Anh quay đầu nhìn Cố Xán Xán, “Còn con thì sao?”
Cố Xán Xán nghiêng đầu đánh giá Hàn Cảnh Viễn, nghiêm túc gật đầu, “Ừm, cũng đẹp như ba Cố trong ảnh, vừa lòng ạ mẹ.”
Hàn Cảnh Viễn mím môi cười.
Tô Anh im lặng, khẽ chọt đầu cô bé, “Con với anh trai đến sân thượng hoa viên chơi đi.”
Cố Tri Nam hiểu chuyện dắt Xán Xán đi.
Có những lời không thể nói trước mặt nhóc con, chờ hai người bọn họ đi rồi, Tô Anh Tài hỏi: “Đồng chí Hàn, trước đó anh nhắc tới hiệp nghị nuôi con, vậy quy tắc có những gì, anh đề xuất điều lệ đi.”
Hàn Cảnh Viễn như bị kẹt vỏ, bỗng dưng hỏi thế khiến anh khó nói quá.