Chương 6

Lâm Thính Vãn nghe đến đó, không vui nhíu nhíu mày, loại này cũng không phải đơn giản là hâm mộ ghen tị, mà là từ trong nội tâm hỏng rồi, đầu năm nay cái loại này giày cao su trắng giá cả cũng không rẻ, tuy rằng giày không cần phiếu, nhưng mấy đồng tiền một đôi giày, rất nhiều gia đình đều luyến tiếc mua một đôi.

Nhưng cô còn chưa nói gì, Lâm Thính Vân lại nói tiếp: "Nhưng em cũng làm cậu ta mất mặt, còn làm cậu ta mất tiền." Lâm Thính Vân chưa đầy mười lăm tuổi, trên mặt còn mang theo chút kiêu ngạo trẻ con, giống như gà trống thắng trận, dào dạt đắc ý.

Lâm Thính Vãn nghe xong "Ừ" một tiếng, "Chị nhớ lần đó con bé kia cũng đẩy em xuống đất, quần áo đều bị rách?"

Lâm Thính Vân gãi gãi tóc, không phục nói: "Đó không phải là do hai chị em bọn họ hợp sức lại, vừa lúc anh tư lại đến nhà bà ngoại, nếu không bọn họ mới không phải là đối thủ của em.”

Lâm Thính Vãn sau khi nghe xong đưa tay vỗ vỗ bả vai em gái, "Sau này bọn họ còn dám chọc em, em liền nói cho chị biết, chị giúp em đánh bọn họ."

Trước kia, cô không có anh chị em, hiện tại đột nhiên có em trai em gái, đặc biệt có cảm giác làm chị gái, hơn nữa quan hệ của anh chị em nhà họ Lâm cũng tương đối hòa hợp, em gái út này cũng đáng yêu, tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhìn người làm việc lại không hàm hồ, thật sự làm cô thích, dám bắt nạt em gái của cô, cô cũng sẽ không nương tay.

Lâm Thính Vân thấy chị gái mình nói như vậy bỗng nhiên lại gần khoác tay Lâm Thính Vãn nói: "Chị ba, em phát hiện chị thay đổi rồi.”

"Thay đổi thành cái dạng gì?"

"Trước kia chị khẳng định sẽ kêu em nhịn một chút, còn có làm em không cần đánh nhau, chỉ cần em không chọc người khác, người khác khẳng định sẽ không tới chọc em..."



Nhưng mà nói trong chốc lát, cô bé lại cười hì hì nói, "Em vẫn thích bộ dáng hiện tại của chị ba, như vậy mới không thể bị người bắt nạt, nhà chúng ta chỉ có chị ba là dễ dàng bị người bắt nạt nhất." Không hổ là chị em ruột, Lâm Thính Vân châm chọc chị ruột của mình cũng không chút lưu tình.

Con cái nhà họ Lâm hình như đều là tính tình nóng nảy, duy chỉ có Lâm Thính Vãn đặc biệt dịu dàng, không chỉ không gây chuyện, bị bắt nạt còn không dám đánh trả, nói dễ nghe là hiền lành, không dễ nghe chính là có chút yếu đuối.

Tuy rằng tính tình của Lâm Thính Vãn không nóng nảy bằng anh chị em mình, nhưng không phải quả hồng mềm mặc cho người khác đắn đo, không có tiếp lời nói của em gái, nhưng cô chắc chắn sẽ không bị người khác bắt nạt.

Nhưng mà lời này của em gái vẫn làm cho cô nhịn không được co rút khóe miệng, tuổi còn nhỏ nhìn người còn rất chuẩn.

Hai chị em nói chuyện, Lâm Thính Vãn thuận tay cầm sách vở của em gái, định phụ đạo bài tập cho em gái, con cái nhà họ Lâm đều có chút thông minh, nhưng Lâm Thính Vân không muốn dùng vào học tập, nhắc tới học tập đã muốn trốn tránh lười biếng, nhìn chị gái cầm sách vở liền suy sụp.

Cũng may thời đại này học tập còn chưa cuốn như vậy, lập tức làm xong bài tập, sau khi làm xong hai chị em lại ra ngoài giúp đỡ nấu cơm, hôm nay là sinh nhật cha, làm nhiều đồ ăn hơn bình thường, lúc mới ra ngoài em tư Lâm Tri Văn cũng đã trở lại, bà ngoại cùng bác cả ở phía bắc huyện thành, bà ngoại biết được hôm nay là sinh nhật con rể, lại hấp một chén thịt dưa muối bảo Lâm Tri Văn mang về.

Lúc này, Trình Hoa Trân đã đem tất cả đồ ăn đều chuẩn bị xong, cá hầm cách thủy đã đặt ở trên bếp than, "ùng ục ùng ục" bốc lên hơi nước nóng hổi, những đồ ăn khác cũng thái xong đặt chỉnh tề ở trên chén sứ thô bên cạnh.

Lâm Thính Vãn không biết nấu cơm, có bếp than cũng không cần người nhóm lửa, cũng đứng ở một bên hỗ trợ đưa chén, bưng thức ăn.