Chương 5: Không Tin Đàn Ông

nhóm dịch: bánh bao

Lý Kiện nhìn cô phờ phạc, vội vàng an ủi cô, “Cậu cũng đừng nản lòng, thời đại này kinh doanh không dễ dàng, phụ nữ kinh doanh càng không dễ dàng, nhưng tớ tin tưởng đầu óc cậu, tương lai cũng có thể thành công, tớ đi giúp cậu thăm dò đường, ba mẹ ttows hỏi tới, cậu nhớ giúp tớ yểm hộ. Đi đây!”Lý Kiện ném tới một cái bưu kiện liền nhảy xuống đầu tường rời đi.

Liễu Ti Ti đóng cửa sổ mở bưu kiện ra, bên trong có hai đồng dùng vải bọc lại, còn có mấy quả trứng chín và một miếng thịt bò khô, thời đại này thịt bò khô là thứ đồ ngon. Liễu Ti Ti rất cảm động, vừa nhai thịt bò khô, một bên ở trong lòng yên lặng chúc phúc tên này. Đây là người bạn đầu tiên của cô trong thời đại này, mặc dù đối phương không quan tâm đến chính mình.

Lý Kiện rời khỏi thổ gia thôn, nhưng một nhân vật chính khác trong sự kiện bỏ trốn là Liễu Ti Ti vẫn còn sống ở đây, nửa tháng sau Liễu Ti Ti đã tốt hơn, rốt cuộc được phép ra ngoài, Liễu Ti Ti xách theo bình nước cùng giỏ, đựng mấy cái bánh bao mì thô cùng dưa muối ra ngoài đưa cơm trưa cho người nhà. Trên đường gặp mấy cô dì chú bác về nhà ăn cơm, chủ động nói chuyện với Liễu Ti Ti.

“Khỏe rồi à, Ti Ti.”

“Vâng, cảm ơn thím.”



Những người này Liễu Ti Ti đều không có ấn tượng gì, thống nhất lộ ra một trăm phần khuôn mặt tươi cười đáp lại, người trẻ tuổi gọi là chị, lớn tuổi gọi là thím. Liễu Ti Ti biết, thời đại này, hành vi như cô và Lý Kiện nhất định sẽ bị hiểu lầm thành bỏ trốn, cũng nhất định sẽ bị nghị luận, nhưng cô không có ý định giải thích, ít nhất có thể ngăn hoa đào, huống hồ cho dù giải thích, người trong thôn cũng sẽ không tin, không bằng ngậm miệng không nói, người trong thôn nghị luận một thời gian cũng thôi, đề tài cập nhật nhanh chóng.

Lại không nghĩ tới thật sự có một thím trực tiếp hỏi Liễu Ti Ti, sao lại bỏ trốn với thằng ranh của Lý gia kia, hiện tại nó đi rồi, bỏ lại cô một mình ở trong thôn, sự trong sạch của cô tính sao đây?

Thím này ăn nói trắng trợn, hoàn toàn không để ý ánh mắt của dì bên cạnh, vẻ mặt tò mò cùng người trong cuộc bỏ trốn hỏi thăm. Liễu Ti Ti cảm thấy cạn lời. Giải thích rõ ràng, chúng ta không thể đến với nhau, từ nay về sau Lý Kiện đi đường dương quan của hắn, cô đi cầu độc mộc của cô.

Xin lỗi, Lý Kiện à, gán cho cậu cái danh bạn trai cũ, mong cậu không để ý nha. Liễu Ti Ti mặt không đỏ tim không đập trả lời. Thời đại này tự do hôn yêu vẫn là số ít, câu trả lời thẳng thắn như vậy ngược lại thỏa mãn lòng hiếu kỳ của thím kia, vẻ mặt thỏa mãn khi hóng được chuyện, cười tủm tỉm nói, “Không sao đâu Ti Ti, thím giúp cháu giới thiệu một người, cháu trai thím tuy rằng không cao, nhưng làm người thành thật, có thời gian gặp mặt đi.”

Liễu Ti Ti đúng kiểu yếu đuối, giả bộ muốn khóc nhưng cố nín, một bên nói “Đời này cháu không bao giờ tin tưởng đàn ông nữa”, một bên bỏ chạy. Chỉ nghe một thím khác phía sau chỉ trích thím vừa rồi muốn giới thiệu đối tượng cho cô, “Cháu trai bà hơn ba mươi tuổi, còn là đứa què, cũng không biết xấu hổ giới thiệu cho Ti Ti, không sợ Liễu gia đánh bà à.”