Chương 39: Ba Mẹ Luôn Ủng Hộ

Ba Tô nói: “Em cứ nghe anh, đến lúc đó thuận lợi chia nhà, chúng ta sẽ trả lại số tiền này.”

Mẹ Tô chớp chớp mắt, tựa hồ hiểu. Đương gia đây là muốn lợi dụng sự kiện nằm viện lần này, bức bách lên phòng bên kia phân gia.

“Thế nào? Lúc nãy anh qua đó, cha mẹ còn không muốn chia nhà sao?”Mẹ Tô chỉ có thể nghĩ đến chuyện này.

“Nào dễ dàng như vậy, cửa ải của ba không dễ thông qua. Anh đã nghĩ kỹ rồi, mặc kệ bọn họ có đồng ý chia nhà hay không, sau này chúng ta kiếm được tiền, một phần cũng không nộp, chỉ bỏ ra tiền dưỡng lão.”

Mẹ Tô nói: “Như vậy có được không?” mẹ Tô có chút lo lắng, bà Tô sẽ chơi trò một khóc hai nháo.

“Không được cũng phải được. Cùng lắm thì việc này náo loạn đến thôn ủy nháo đến xã, bệnh viện bên này chẩn đoán là sự thật, chứ không làm được giả, không sợ bọn họ không đồng ý.”

Kỳ thật không đến bất đắc dĩ, chú ấy cũng không muốn đi tới bước này, dễ dàng chia nhà, so với ầm ĩ bao giờ cũng tốt hơn.

Nhưng trong nhà, chỉ sợ không nghĩ như vậy.

“Đúng rồi Diệu Tông, Nhiên Nhiên nói muốn lấy chút hạt giống, con bé muốn trồng chút hoa màu, anh xem...”

“Nhiên Nhiên muốn mấy thứ này làm cái gì?” Ba Tô không rõ, con gái đột nhiên muốn những hạt giống này có ích lợi gì.

“Nhiên Nhiên nếu đã muốn, khẳng định có mục đích của con bé, chắc do nhàm chán nên muốn trồng vài thứ.”

“Hiện tại hạt giống trong thôn đều do đội quản lý, cá nhân muốn dùng chỉ có thể lên xã cung ứng tiêu thụ mua, không có biện pháp nào khác.” Ba Tô nói, “Nếu Nhiên Nhiên muốn, vậy anh đi mua chút, cũng không biết Nhiên Nhiên muốn loại hạt giống gì, hay là mỗi thứ chuẩn bị một ít.’

...



Tô Nhiên vừa từ không gian đi ra, liền nhận được quà ba Tô tặng cô, cả một gói hạt giống, hơn nữa còn có rất nhiều loại, có ngũ cốc, rau, cũng đủ để cô trồng thật lâu.

Cô chờ ba Tô hỏi cô vì sao lại muốn những hạt giống này, đã chuẩn bị xong câu trả lời, không nghĩ tới ba Tô không hỏi gì cả.

Giống như cô ấy làm bất cứ điều gì, ba Tô đều có thể hiểu được, hơn nữa không cần tìm hiểu.

Chỉ điểm này, cũng đủ để Tô Nhiên cảm động.

Cha mẹ cô, thực sự không quan tâm cô làm gì, đều sẽ hỗ trợ mạnh mẽ, không bao giờ hỏi đông hỏi tây.

Theo như lời ba Tô, con gái làm như vậy, khẳng định có nguyên nhân, bọn họ làm cha mẹ cứ đáp ứng yêu cầu là được.

“Ba, sao ba không tò mò?” Tô Nhiên vẫn nhịn không được hỏi ba Tô.

Ba Tô cười nói: “Còn cần tò mò cái gì nữa? Con đó, nhất định là tò mò trồng rau, chỉ muốn lấy ra trồng, cái khác thì không có biện pháp thỏa mãn con, chút hạt giống này ba vẫn có thể chu cấp được. Con yên tâm đi trồng đi, không đủ thì nói ba.

...

Tô Nhiên vui vẻ cầm bao hạt giống lớn này tiến vào không gian.

Cô đã sớm kiểm tra qua, đồ đạc có thể tùy ý lấy vào không gian, không cần cô tự mình đi qua, chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể thu vào không gian.

Nhưng lần này cô cần phải tự mình trồng, như vậy cần phải đi vào không gian.