Mẹ Tô nói: “Với tính cách của bà nội con, cha con chắc chắn không thể nhận được tiền.”
“Không sợ, không lấy được tiền, mới có thể chân chính phân gia, lấy được tiền, ngược lại sẽ không dễ dàng phân gia.”
Chỉ có không lấy được tiền, nợ tiền bệnh viện, mới có thể buộc ngũ phòng sớm phân ra ngoài.
Kỳ thật mặc kệ bà Tô có nỡ bỏ tiền hay không, cuối cùng đều sẽ để cho ông bà Tô bởi vì đau lòng tiền mà làm ra một ít biện pháp. Khả năng lớn nhất là, không cho gia đình chữa bệnh cho cô, không cho cô nằm viện, mà ba chắc chắn sẽ không đồng ý, kết quả cuối cùng, cũng sẽ tăng tốc phân chia.
Đột nhiên phát hiện, kế sách này của ba đúng là vẹn toàn đôi đường.
Ai có thể nghĩ rằng “bệnh” của cô là giả chứ? Đương nhiên thương thế là thật, nhưng ngất xỉu lại là giả. Mà bọn họ lợi dụng sự tin tưởng của mọi người đối với bác sĩ, vận dụng chút mánh lưới mà thôi.
“Mẹ yên tâm, cái nhà này nhất định sẽ chia.” Sớm hay muộn.
...
Bị Tô Nhiên đoán chuẩn xác, bà Tô vừa nghe phải nằm viện, một ngày tốn mấy đồng, lập tức nổ tung.
“Tiền kiếm đâu dễ, một ngày tốn nhiều tiền như vậy, sao mày không đưa con bé về nhà? Nằm viện tốt đến thế à?”
Ba Tô nói: “Mẹ, Nhiên Nhiên bây giờ không về được nhà. Bác sĩ nói mạch của đứa bé đã ngừng rồi, đây là sau khi bị trọng lực va chạm lại bị tát, tạo thành di chứng, lúc nào tỉnh lại cũng không biết.”
Bà Tô nói: “Vậy thì đừng trị nữa, trực tiếp mang về nhà. Con ranh vô dụng mà thôi, nào quý giá như vậy.”Chữa không được thì về nhà chờ chết, một nha đầu vô dụng. Nhưng câu cuối cùng bà ta không nói ra miệng, nếu không thằng Năm sẽ trở mặt.
“Bệnh phải chữa, đây là con gái duy nhất của con, con không thể không có con bé. Mẹ, mấy năm nay con kiếm được nhiều tiền như vậy, mẹ trả lại phần tiền của con cho con đi, con chữa bệnh cho Nhiên Nhiên.”Ba Tô cố nén lửa giận nói.
Không phải chú ấy không muốn nổi giận, mà là không thể nổi giận.
Bà Tô đem túi tiền che chặt, “Mày nằm mơ đi, tiền kia là của bà đây, từ khi nào biến thành của mày? Muốn chữa thì tự mà chi tiền, đừng hỏi tiền bà già này!”
Ba Tô nói: “Mẹ, đây là chuyện liên quan mạng người! Nếu mẹ không muốn đưa tiền cho con, vậy thì phân gia, tiền con tự mình nghĩ biện pháp, cho dù mệt chết, cũng sẽ kiếm tiền chữa bệnh cho Nhiên Nhiên!”
“Mày nằm mơ à, không thể phân gia được! Năm đó mày đã viết thư cam đoan, tuyệt đối không nói chuyện chia nhà, mày quên rồi hả?”Bà Tô không chút nghĩ ngợi từ chối.
Muốn chia nhà, làm sao có thể? Người biết kiếm tiền nhất trong nhà là thằng Năm, nếu chia nhà, ai còn kiếm tiền cho bà ta, còn làm sao nuôi được gia đình!
Vì một con ranh vô dụng, mất đi một cây lắc tiền, bà ta còn lâu mới làm vụ mua bán thua lỗ!
Nha đầu kia chết mới tốt!
Ba Tô cười lạnh: “Mẹ tính hay thật ấy, không chữa bệnh cho Nhiên Nhiên, lại muốn con kiếm tiền nuôi một gia đình! Hôm nay con sẽ nói luôn, con muốn chia nhà, về sau tiền kiếm được một đồng con cũng không đưa, cho chỉ bỏ ra một phần phải nộp.”