Chương 3

Bởi vì xuất thân là tiểu thư, cũng biết chữ, tính cách của Tô Lan trầm lặng, diện mạo lại thanh tú, so với những đứa trẻ trong thôn từ nhỏ đã lên xuống núi, giống như một đống cát trộn vào đá trắng. Cho nên mặc dù Tô Lan không phải là người gốc ở thôn, nhưng những đứa trẻ cùng tuổi rất thích chơi với Tô Lan.

Không ngờ, sau vài năm, khi đến tuổi kết hôn, Tô Lan lại thích Hứa Kiến Quân, con trai nhà họ Hứa, khiến đám thanh niên trong thôn tức chết

Nhưng bọn họ không dám làm gì, ai bảo cha Hứa Kiến Quân là đội trưởng thôn Định Châu, ở nông thôn chức đội trưởng giống như một vị quan nhỏ ngày xưa, vì thế nhà họ Hứa ở thôn Định Châu cũng được coi là một nhà tốt.

Bởi vì chuyện này, không chỉ thanh niên trong thôn tức giận vì Tô Lan kết hôn, mà những cô gái sắp kết hôn đó cũng ghen tị với Tô Lan có thể kết hôn với một gia đình tốt trong thôn, chưa kể Hứa Kiến Quân thân hình cao lớn, ngũ quan đoan chính, mặc dù da ngăm đen, nhưng những năm này mọi người đều ra ruộng trồng lúa, người trong thôn cũng không có ai trắng cả.

Khi Hứa Kiến Quân kết hôn, ba anh chị em của anh đã sinh con, mặc dù con gái của nhà họ Hứa đã kết hôn, nhưng trong nhà cũng còn rất nhiều người, vì thể Hứa đội trưởng nghĩ một là phân gia hai là xây thêm phòng ở, nếu không không có đủ chỗ ở cho mọi người

Trong thôn trước có quy định, cha mẹ không tách hộ phân con cái ra ngoài, nhưng cũng có một ít con dâu có ý tưởng phân gia, bọn họ đều biết thu hoạch trong những năm gần đây không tốt, ngoài việc bàn giao phần lớn lương thực thu được trên ruộng lên trên, thì phần còn lại chỉ có thể để đủ cho mỗi người ăn no một nửa, không kể đến còn phải nuôi thêm mấy đứa nhỏ nữa.



Nghĩ đến những ngày không đủ ăn, không đủ khả năng nuôi con sau khi phân gia, cho dù trong lòng có ý nghĩ này cũng không dám nói ra, huống chi Hứa gia con cái đều là hiếu thảo cha mẹ, mọi việc đều do cha mẹ quyết định

Không ai đồng ý chuyện phân gia này, cho nên đội trưởng đành phải tìm người xây nhà, dù sao sau khi kết hôn không lâu cũng phải sinh con, không thể chen chúc lẫn lộn được

Trình Thu được tái sinh thành cháu gái nhỏ của nhà họ Hứa, ngôi nhà mới của nhà họ Hứa đã xây được vài năm, cách bố trí nhà mới không thua kém bao nhiêu so với trước đây, bên trái sân là nhà vệ sinh, bên phải là phòng bếp và phòng kho, qua sân là nhà chính, để không ảnh hưởng đến công viêc trong tương lai cộng thêm trong thôn cũng có rất nhiều nhà ở, nhà họ Hứa đơn giản xây tám phòng ở hai bên nhà chính, người lớn và vợ chồng một gian, bọn trẻ cũng có thể phân chia trai, gái ở riêng một phòng.

"Trân Bảo, Trân Bảo dậy uống sữa nào. "

Trình Thu đang mơ được ăn một bữa tối hải sản, mơ màng nghe có người gọi, khi cô mở mắt ra, cô thấy một khuôn mặt đen lớn đối diện với mình, thiếu chút nữa bị dọa sợ ngất xỉu, phải một lúc lâu mới nhớ ra đây chính là người cha tiện nghi của cô ở thế giới này, lúc này bụng cô ục ục lên tiếng, cô cũng biết mình đói bụng rồi.

Tuy rằng đang trong hình dạng của một đứa bé sơ sinh, nhưng Trình Thu tâm hồn lại là cô hai hơn hai mươi tuổi, cô cảm thấy xấu hổ khi bú sữa, nhưng mà cô lại không thể chống lại bản năng khi sữa đến miệng thì tự động uống.