Chương 29: Ứng phó

Trí thông minh của bọn nhỏ rất cao, đồng thời lại bởi vì thông minh quá nên dẫn đến kiêu ngạo tự cao, gặp phải kiểu học sinh này, bạn càng phải càng kiêu ngạo tự cao hơn nó mới được.

“Bạn Chu Khắc Học, đừng gây ra tiếng ồn ảnh hưởng đến việc học bài của các bạn học khác.”

Trong lớp không chỉ có một mình Chu Khắc Học nói chuyện, nhưng Chử Tương chỉ gọi tên Chu Khắc Học, điều này khiến Chu Khắc Học vô cùng bất mãn, Chử Tương vẫn chưa quay đầu lên bảng, vẫn lẳng lặng nhìn cậu bé, cuối cùng, Chu Khắc Học quẳng mạnh quyển sách trong tay xuống đất, trực tiếp đi ra khỏi lớp từ cửa sau.

Sau khi cậu bé rời khỏi lớp thì Chử Tương cũng không cuống, ở đây là khu tập thể quân khu, không có nguy hiểm gì, cho dù có ra khỏi Tổng cục Hậu cần thì xung quanh đây mười dặm cũng là phạm vi của các khu tập thể quân khu khác, dựa vào hai cái chân thì cũng không thể đi được bao xa.

Sau khi Chu Khắc Học rời khỏi phòng học, những bạn học khác nhìn về phía Chử Tương với vẻ mặt sùng bái, không ngờ là cô giáo trông trẻ trung và xinh đẹp, dáng vẻ có vẻ dịu dàng, vậy mà ngày đầu tiên lên lớp đã làm cho Chu Khắc Học tức đến nỗi bỏ ra ngoài.

Cái gọi là đạo lý ‘gϊếŧ gà dọa khỉ’ chính là như thế này.

==

Sau khi tan học, Uông Văn Hán hỏi Chử Tương tình hình lên lớp như thế nào, Chử Tương cũng nói thật. Uông Văn Hán có chút dở khóc dở cười, anh ta muốn nói gì đó, nhưng đối mặt với ánh mắt trong suốt mà sáng ngời của Chử Tương thì lại chuyển thành lời an ủi.

“Không sao đâu, tiết sau tôi đi xem xem thằng bé đã về chưa, cô đừng lo lắng, không có gì nguy hiểm đâu.”

Chử Tương gật đầu cười cười, quả thật là cô không lo lắng gì cả, kiểu học sinh như Chu Khắc Học rất thông minh, tuyệt đối sẽ không vì giáo viên nói vài câu mà nghĩ không thông.

Tiết thứ ba, Chu Khắc Học đã trở lại lớp học, Chử Tương cũng hoàn toàn yên tâm.

Ngày đầu tiên bắt đầu lên lớp thì Chử Tương chỉ dạy một tiết, buổi tối về nhà cha mẹ cô đều ở nhà, hỏi cô tình hình lên lớp ngày hôm nay như thế nào.

“Ổn ạ, hôm nay dạy bảng cửu chương, tình hình lên lớp cũng ổn, con thấy đại đa số học sinh đã vào khuôn khổ.”

Trần Anh gật đầu: “Vậy thì tốt, con là sinh viên tốt nghiệp trường sư phạm, trình độ này cũng đã đủ để dạy cấp hai rồi, để con dạy tiểu học đúng là dùng dao mổ trâu gϊếŧ gà.”