Chương 14: Đối xử khác biệt

Thái độ của Chử Quốc Thành đối với Chử Tương hoàn toàn khác biệt, nói chuyện cũng vô thức giảm bớt âm lượng.

Ông rất áy náy với cô con gái này, một mặt khác thì lúc nào đàn ông cũng thương yêu con gái hơn một chút so với con trai.

Trần Anh thấy chồng mình như thế thì thở dài trong lòng.

“Cha, không sao đâu, Vệ Đông giúp đỡ làm cái khác là được rồi. Vệ Đông, không phải là em thích đàn gà trong nhà sao? Hay là em ra chuồng gà nhặt trứng gà về đây đi.”

Mỗi buổi tối đều phải nhặt trứng gà vào, nếu như ra nhặt muộn thì sẽ bị đạp vỡ.

“Vâng, vậy em đi nhặt trứng gà.”

Chử Vệ Đông hào hứng đứng dậy đi ra ngoài, chỉ một chốc lát sau, tiếng gà trống gà mái bay nhảy kêu ầm lên trong sân.

==

Hai vợ chồng Chử Quốc Thành và Trần Anh ở lại nhà khoảng mười ngày thì phải chuẩn bị trở về, trước khi đi một ngày, hai vợ chồng đến phòng Chử Tương tìm cô nói chuyện.

“Con đã nghĩ kỹ, không muốn đi về với cha mẹ sao?”

“Vâng, con muốn ở lại đây.”

“Qua hai năm nữa con phải thi đại học, ở lại đây không có tiền đồ tốt đâu.”

Một nơi là thủ đô, một nơi là thôn nhỏ trên núi, không cần so sánh cũng biết ở đâu tốt hơn.

“Không sao cả, tiền đồ thì con có thể kiếm được dựa vào chính mình, con tin rằng con có thể thi đỗ đại học.”

Con gái học tập tiến bộ, đương nhiên là hai vợ chồng Chử Quốc Thành cũng tin rằng con gái mình có thể thi đậu đại học.

Trong lòng Chử Quốc Thành vừa tiếc nuối vừa tự hào. Tiếc nuối là vì mẹ mình không bằng lòng lên thủ đô, con gái cũng không muốn đi. Tự hào đó là vì con gái hiểu chuyện ngoan ngoãn, còn có một thái độ tự tin, điểm này giống ông.

“Được, con gái cha nên có ngạo khí như vậy, cha tin tưởng con, con là đứa con ngoan ngoãn hiếu thuận.”

Ông biết nguyên nhân con gái không muốn đến thủ đô, cho nên mới khen con gái hiếu thuận.

‘Trăm thiện lấy hiếu làm đầu’, lúc ông còn trẻ đã xa nhà nhập ngũ, nhiều năm không về nhà, để cho cha mẹ phải lo lắng, bây giờ đã đến tuổi trung niên, bởi vì nguyên nhân công việc mà vẫn phải xa nhà trong thời gian dài, một vài năm m có thể về nhà một lần. Con gái ở nhà, chính là đang giúp ông làm tròn chữ hiếu.

Giống như con gái nói, cô dựa vào chính mình cũng có thể có tiền đồ tốt, vậy thì cứ để con tự mình xông xáo vậy.

“Nhớ thường xuyên viết thư cho cha mẹ nhé, có khó khăn gì nhất định phải nói, không thể giấu trong lòng được, biết chưa? Sau này mỗi tháng mẹ sẽ gửi phiếu lương thực về đây, hai năm này có thể sẽ tương đối khó khăn, con còn nhỏ tuổi, chính là đang tuổi lớn, không thể chịu đói được.”