Chương 34: Nhân Sinh Rất Khổ, Hay Là Mua Thêm Ít Kẹo Đi

Bánh quy Oreo, bánh quy Đan Mạch, bánh quy mạch nha lòng đỏ trứng muối, sachima, bánh quy giòn vụn hạnh nhân haochidian…

Cô cũng mua mỗi loại 500 hộp.

Ngoài ra que cay, khoai lang sấy, bánh nướng trứng chảy, bánh mì, bánh gạo và các mặt hàng khác cô cũng mua 500 hộp.

Nhân sinh rất khổ, hay là mua thêm ít kẹo đi.

Cho nên Lục Hướng Noãn mua rất nhiều kẹo mềm vị trái cây, kẹo dừa, kẹo sữa thỏ trắng và kẹo xí muội, kẹo bông gòn, kẹo toffee, mỗi loại mua 250 cân.

Ngoài ra không thể thiếu socola và snickers bổ sung thể lực, cô cũng mua 200 hộp.

Còn đồ uống chính là nước điện phân, coca, sprite, hồng trà, trà xanh thanh mai, còn có nước trái cây nguyên chất, mỗi thứ 200 thùng, mấy thứ này uống ít thì hơn.

Suy nghĩ tới hiện giờ cơ thể mình hơi yếu, Lục Hướng Noãn còn mua rất nhiều sữa bột, uống mỗi ngày cơ thể sẽ khỏe hơn.

Nồi bát chậu… cô cũng mua mấy bộ, bát thuần màu trắng, nồi là hai chảo sắt to.

Túi chườm nóng, bình nước ấm, nến, que diêm, bật lửa Lục Hướng Noãn cũng xa xui quỷ khiến tích trữ một ít.



Cô cũng không biết có thể sử dụng hay không, nhưng trực giác nói với cô nên tích trữ.

Ngoài ra đồ lót, đồ ngủ, quần áo thu đông Lục Hướng Noãn đều chọn thuần một màu không có thêm màu sắc và hoa văn khác, tất dài tất ngắn, miếng độn giày cô tích trữ 2000 đôi, áo lông vũ cũng là kiểu dài màu đen, bẩn tới mấy cũng có thể giữ ám, quả thực là lựa chọn hàng đầu.

Ngoài ra cô còn tích trữ 100 áo khoác quân đội dày chắc, mạt thế tới, sống sót mới là hi vọng, cho nên cô mua quần áo một năm bốn mùa đều xám xịt.

Lại mua trên mạng 100 chiếc chăn lông, vỏ gối vỏ chăn Lục Hướng Noãn chọn thuần bằng vải bông giản dị rẻ hơn.

Còn mua 100 đôi giày vải Bắc Kinh, loại giày này đi vào vô cùng thoải mái, cộng thêm 1000 đôi bao tay, 100 đôi giày đi tuyết.

Khi Lục Hướng Noãn mua xong hết mấy thứ này, trời đã tờ mờ sáng, cô nhanh chóng chui vào trong chăn ngủ say.

Ban ngày còn có việc cần làm.

Đợi sáng hôm sau tiếng chuông của đồng hồ báo thức vang lên, Lục Hướng Noãn không tình nguyện xuống giường.

Sau đó đánh xe tới thị trường nông sản, mạt thế tiến tới, muốn ăn đồ ăn màu xanh lục cũng khó, cho nên cô trực tiếp mua 10.000 cân dưa chuột, 10.000 cân cải thảo, 10.000 cân cải dầu, 10.000 cân măng tây, 10.000 cân rau xà lách, 1000 cân cà tím…

Không biết sau này có thể trồng rau hay không, Lục Hướng Noãn đột nhiên nghĩ tới vấn đề này, sau đó đến cửa hàng hạt giống bên cạnh, mua hết hạt giống rau trong tiệm, ông chủ vui đến mức vẫn luôn đẩy mạnh tiêu thụ hạt giống lương thực khác với cô.

Ví dụ như giống ngô 528, giống ngô 605…



Lục Hướng Noãn cảm thấy thứ này vô dụng, còn không bằng tự mình làm.

Nhưng mà cô không chịu nổi ông chủ bám riết không tha đẩy mạnh tiêu thụ, Lục Hướng Noãn bị tinh thần của ông ta đả động, dứt khoát mua mỗi thứ 100 cân, bảo ông chủ đưa tới kho hàng mình thuê.

Sau đó tiếp tục vẫy taxi, đến tiệm bánh bao Lục Hướng Noãn rất thích, là loại vỏ mỏng, ông chủ là người Đông Thị.

Ông chủ làm bánh bao rất nghiêm túc, dùng nguyên liệu thật, cho nên mỗi ngày có nhiều người tới mua hàng.

Lục Hướng Noãn trực tiếp tìm ông chủ đặt 500 cái bánh bao nhân đậu hũ, 500 cái nhân thịt heo hành tây, 500 cái nhân nấm hương gà xé sợi, 500 cái nhân đậu que chua cay.

Lục Hướng Noãn thường xuyên tới đây ăn, ông chủ cũng quen cô, vừa nghe cô đặt nhiều như thế thì hơi bất ngờ.

Lục Hướng Noãn chỉ có thể nói dối đặt cho đồng nghiệp, mới khiến bọn họ không còn nghi ngờ.

Đợi Lục Hướng Noãn chuẩn bị đến trạm kế tiếp thì nhận được điện thoại của Hứa Nhạc, nói đồ đã tới.

Lục Hướng Noãn không nghĩ tới cha mẹ anh ta sẽ dốc sức như vậy, cả đêm đã kiếm xong, nhanh chóng nói địa chỉ kho hàng cho anh ta, sau đó đến bên đó.

Đợi cô tới nơi xong, Lục Hướng Noãn dạo quanh một vòng phát hiện không thiếu gì như danh sách mình viết, thậm chí còn thừa không ít dược phẩm, cô rất hài lòng.