Chương 11

Cô ho nhẹ nói: "Đúng vậy, cho nên cuộc hôn nhân này nên hủy đi thôi, dù sao anh ta coi thường con, con cũng không thích anh ta chút nào... Nhà họ Hứa rất ân cần muốn kết hôn với chúng ta như vậy, rốt cuộc họ cũng chỉ là vì muốn công thức nhuộm gia truyền của chúng ta, mà Hứa Diệc Lâm kia ngoài mặt ghét bỏ ba phần, vậy trong lòng không chừng đã ghét bỏ mười hai phần rồi, bằng không ngày mai chúng ta chờ người nhà họ Hứa tới cửa rồi thử một chút xem? Vả lại, nếu không phải bọn họ bí mật âm thầm giật dây, con cũng sẽ không tức giận thoái hôn với anh A Yến rồi!"

Lâm Tổ Vọng sững sờ một lát, vẻ mặt bình tĩnh lại, ông ấy hỏi cô: "Chuyện con và A Yến thoái hôn có liên quan đến nhà họ Hứa sao?"

Lâm Nhiễm không phải thuận miệng nói bừa.

Cô đã nắm bắt được một số thông tin tương tự liên quan.

Cô hỏi ngược lại: "Đúng vậy, còn nữa, ba, ba đồng ý để con và anh A Yến thoái hôn không, chuyện này không liên quan gì đến nhà họ Hứa sao?"

Sắc mặt Lâm Tổ Vọng trầm xuống.

Ông ấy đồng ý để con gái và Giang Yến hủy bỏ hôn ước, quả thực không thể phủ định mối quan hệ với lời nói của Hứa Đông Phúc.

"Ba thấy đấy, Hứa Diệc Lâm rất chán ghét con."

Lâm Nhiễm xòe tay nói: "Vừa rồi chính A Châu cũng nói con hư vinh, đầu óc trống rỗng lại được nuông chiều chỉ biêt tiêu tiền, tính khí nóng nảy, điều này có nghĩa là tính khí của con quả thực không tốt lắm... Mặc dù dáng dấp con đẹp mắt, nhưng nhà họ Hứa đến cửa cầu thân, bọn họ quyết tâm hỏi cưới con cho con trai du học của họ, chẳng lẽ họ phát hiện ra con có phẩm chất tốt đẹp gì hay sao? Vẫn đề này ngẫm lại đều khiến người ta không thể ngủ yên, một cửa hôn sự khiến người ta bất an như vậy, con nghĩ tốt nhất là nên bỏ đi."

Mọi người đều gật đầu.

Cuộc hôn nhân này thật sự có điểm kỳ lạ, hủy bỏ là hoàn toàn chính xác.

Lâm Nhiễm nói dối giỏi đến mức ngay cả Lâm Tổ Vọng và Phương Bích Trân đều cảm thấy cuộc hôn nhân này có gì đó không ổn, họ rời đi với khuôn mặt nặng nề.

Sau khi Lâm Nhiễm dỗ dành ba và mẹ kế rời đi thì quay trở lại phòng để sắp xếp thông tin.

Cô phát hiện ra rằng chỉ cần cô tiếp xúc với mọi người trong một khoảng thời gian, cô có thể có rất nhiều thông tin liên quan đến người đối diện và một số kỷ niệm về việc hòa hợp trong quá khứ.

Chỉ là có chút khó hiểu.

Cô vừa ngồi xuống uống một ngụm nước thì cửa lại có tiếng động.

Cô quay lại nhìn thì thấy một cái đầu lấp ló.

Chính là em kế của cô.

Cô nhìn chàng trai cao gầy đi vào, rất nhiều thông tin hiện lên trong đầu cô.

Lâm Kiều Châu, mười bốn tuổi, có chút nổi loạn và không nghe lời, thường xuyên khiến ba và mẹ kế tức giận, cho nên coi như cô cũng được nuông chiều nhưng dung mạo cô rất đẹp, khiến người khác thuận theo cô cũng thấy ngọt ngào, vậy nên mẹ kế thật sự thích cô hơn em trai một chút.

"Này, chị cả, chị gọi em à?"

Em trai kế nói: "Chị muốn em tìm người đánh Hứa Diệc Lâm một trận sao?"

Lâm Nhiễm: "..."

Quả nhiên, cậu ấy chính là cao thủ có thể châm lửa đốt nhà máy nhuộm của nhà họ Hứa!

Lâm Nhiễm nhìn người em trai cao gầy của mình, vô cùng bất lực.

Nhưng vừa rồi chính cô là người đã gọi cậu ấy đến đây.

Cô thở dài, duỗi tay ra ôm cậu ấy, hỏi: "A Châu, chị và Giang Yến thoái hôn có khiến em buồn không, bên ngoài có ai gây khó dễ cho em không?"

Họ sống ở làng Giang Bối.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin