Chương 8: Chủ Nhiệm Phụ Nữ 2

"Yo, Trịnh Hướng Hồng còn dẫn theo một người tới trợ giúp đó à." Một giọng nói truyền đến.

Hạ Hiểu nhìn qua, nhận ra là chủ nhiệm phụ nữ trong thôn - Lý Thắng Mỹ, ấn tượng của Hạ Hiểu đối với Lý Thắng Mỹ cũng không tệ, thấy Lý Thắng Mỹ nhìn qua, cũng chào hỏi: "Chào chủ nhiệm Lý ạ.”

"Hừ" Lý Thắng Mỹ hừ nhẹ một tiếng, nghiêm túc nhìn Hạ Hiểu, nói: "Đồng chí thanh niên tri thức Hạ, nếu đồng chí thanh niên tri thức Hạ đã xuống nông thôn tiếp nhận giáo dục trung nông nghèo, phải siêng năng đứng lên, đội sản xuất cũng không được nuông chiều cô chiêu trong thành phố, cô đây là phong cách phái tư bản chủ nghĩa...”

Lý Thắng Mỹ không chút lưu tình nào giáo huấn Hạ Hiểu ở trước mặt mọi người, lời này rất nghiêm trọng, nếu là thời kỳ đặc thù vài năm sau, bà ta chính là chụp mũ cho Hạ Hiểu.

"Lý Thắng Mỹ, bà quản cũng quá rộng rồi đấy, nhiệm vụ sản xuất đến phiên bà khoa tay múa chân từ khi nào vậy. Mấy ngày trước Hạ Hiểu bị thương, cũng không thấy người thân là chủ nhiệm phụ nữ như bà đến quan tâm, thân thể Hạ Hiểu mới tốt lên đã bắt đầu đi làm việc rồi, bà vừa đến đã bắt đầu dạy dỗ người khác, không bằng bà tự dạy lại mình đi. Bà nhìn không quen thì tôi nói thẳng, bà ra oai cái gì với Hạ Hiểu, bà giả vờ cái gì.”

Trịnh Hướng Hồng nói lại, mâu thuẫn giữa hai người cũng không phải ngày một ngày hai, nhưng Lý Thắng Mỹ lấy Hạ Hiểu ra khai đao, Trịnh Hướng Hồng cảm thấy không vui.

"Thanh niên tri thức đã lên núi khai hoang rồi, mấy người chúng ta phụ trách thu hoạch khoai lang, lượng nhiệm vụ này cũng không dễ dàng, bà phân thanh niên tri thức Hạ qua đây là có ý gì?" Lý Thắng Mỹ bất mãn nói, nói cho cùng vẫn cảm thấy Hạ Hiểu cản trở, không có tác dụng gì.

Lời này của Lý Thắng Mỹ vừa dứt, mọi người đều nhìn về phía Hạ Hiểu, rất rõ ràng cũng đồng ý với lời nói của Lý Thắng Mỹ.



Hạ Hiểu không lên tiếng, kiếp trước có thể đứng vững trong công ty nhanh như vậy, cũng do sớm luyện tập được bộ mặt dày, lúc này cô cũng sẽ không vì mấy câu nói mà chọn không làm nữa.

"Thanh niên tri thức Hạ cũng được phân nhiệm vụ rồi, con bé có hoàn thành hay không, không cần bà phải lo chuyện bao đồng." Người khác có lẽ kiêng dè Lý Thắng Mỹ, Trịnh Hướng Hồng bà đây không sợ.

Nói đến Lý Thắng Mỹ là theo mẹ tái giá đến nhà họ Cao, mẹ gả cho bác cả họ của đội trưởng Cao Quốc Cường, Lý Thắng Mỹ cũng đổi thành họ Cao. Lý Thắng Mỹ lớn lên không tệ còn có một giọng nói tốt, đương nhiên lòng hiếu thắng cũng mạnh mẽ, bao nhiêu người theo đuổi cũng chướng mắt, bà ta coi trọng Cao Quốc Cường đang làm lính muốn làm quân tẩu, nhưng nhà họ Cao cùng họ không thể kết hôn, Lý Thắng Mỹ liền đổi lại họ cũ, lại không nghĩ tới Trịnh Hướng Hồng và Cao Quốc Cường đã nhìn vừa mắt nhau rồi.

Trong lòng Lý Thắng Mỹ thất vọng mất mát cũng có thể tưởng tượng được, trong cơn tức giận này, liền gả cho Hạ Hồng Quân là một cựu chiến binh què trong thôn, mà dựa theo bối phận, Hạ Hồng Quân này tính ra là cậu họ của Trịnh Hướng Hồng, Lý Thắng Mỹ cao hơn một thế hệ so với Trịnh Hướng Hồng.

Mọi người đều ở trong một đội sản xuất, hai người mũi nhọn đối đầu với mũi nhọn, ai cũng không muốn nhìn thấy ai, gặp mặt không ầm ĩ thì phải châm chọc hai câu.

Mà Trịnh Hướng Hồng là vợ của đội trưởng, Lý Thắng Mỹ là chủ nhiệm phụ nữ trong thôn cũng thường ỷ vào mình lớn nhỏ cũng là một "quan", không ít lần ra oai ở trước mặt Trịnh Hướng Hồng.

"Đừng ầm ĩ nữa, hai người cộng lại cũng đã lớn tuổi, yên tĩnh cả đi." Một người phụ nữ lớn tuổi hơn đã mở miệng, những người khác cũng khuyên nhủ.

Lý Thắng Mỹ và Trịnh Hướng Hồng đều câm miệng, chỉ là biểu tình của hai người cũng không tốt lắm.