Chương 2.2

Tác giả: Khâm Hàn Nguyệt Noãn

Editor: Ninh Ninh

________________________________

Nhất đẳng thị nữ Ngâm Uyển canh giữ ở bên ngoài Tĩnh Hinh viện mặt mang vui mừng đột nhiên đi đến.

“Phúc tấn, Hoàng Thượng ở trong cung yến ban thưởng cho tiểu a ca của chúng ta, hiện giờ Vương gia đang dẫn công công đi tới viện chúng ta.”

Ô Lạp Na Lạp thị gật gật đầu, hỏi: “Có biết là vị công công nào không?”

Ngâm Uyển cười nói: “Là Đại Tổng quản Lương Cửu công công, Lương công công ạ.”

Ô Lạp Na Lạp thị nhìn tiểu a ca trong lòng ngực, nhẹ nâng khóe miệng.

Huệ ma ma bất động thanh sắc đi đến phòng trong, lấy một cái túi gấm có trọng lượng vừa đủ.

Chỉ chốc lát sau Ung Thân Vương đi đến, Lương Cửu công công đi sau một bước.

“Nô tài thỉnh an Phúc tấn. Chúc mừng Phúc tấn, Hoàng Thượng biết được Phúc tấn sinh hạ một vị tiểu a ca, cố ý lệnh nô tài từ trong tư khố lấy ra cái khóa trường mệnh ngọc Hòa Điền hình kỳ lân ban cho tiểu a ca.”

Tiểu thái giám nhanh chân tiến lên, đem ngự tứ chi vật trình lên.

“Mong rằng Lương Tổng quản thứ lỗi, ta vừa mới sinh không tiện đứng dậy, Ngâm Uyển, thay tiểu a ca nhận.”

Lương Cửu công công cười nói: “Phúc tấn khách khí, Hoàng Thượng lén dặn dò qua, Phúc tấn vất vả, không cần đứng dậy, chỉ là Hoàng Thượng còn nói, làm nô tài giúp đỡ xem tiểu a ca.”

Ô Lạp Na Lạp thị tươi cười đoan trang, vốn định cho Huệ ma ma ôm hài tử qua, không nghĩ tới Ung Thân Vương trực tiếp đem nhi tử ôm lên, nàng hơi nhíu nhíu mày, người Mãn có quy tắc ôm tôn không ôm tử, hơn nữa Vương gia chưa từng ôm qua hài tử, tư thế cũng không đúng.

Huệ ma ma chạy nhanh tiến lên chỉ đạo, “Vương gia, tay này ngài nâng chỗ này của tiểu a ca, một cái tay khác đỡ đầu nhỏ của tiểu a ca.”

Chiêu Chiêu bị đánh thức vốn dĩ còn muốn khóc, mới vừa rồi cảm thấy không thoải mái.

Ung Thân Vương xốc tã lót lên, lộ ra khuôn mặt nhỏ tinh xảo của tiểu a ca.

Lương Cửu công công tiến lên một bước, liếc mắt nhìn một cái.

Còn chưa có kịp nói chuyện.

Chỉ thấy tiểu a ca được sinh ra trắng nõn sạch sẽ, ngũ quan tinh xảo đột nhiên bắt lấy chòm râu của thân a mã hắn, cười không ngừng.

Chiêu Chiêu vui vẻ đến không được, cuối cùng cũng có một phen tồn tại cảm giác.

Ung Thân Vương cũng không dám động, chủ yếu là sợ làm bị thương tay hài tử.

“Tiểu a ca nhìn hoạt bát hữu lực, thân mình nhất định là cường tráng, Hoàng Thượng nếu mà biết, nhất định sẽ rất cao hứng.”

Khó có được nhìn thấy nghiêm túc, lãnh lệ Ung Thân Vương lộ ra bộ dáng chật vật, Lương Cửu công công cười ha hả.

Ô Lạp Na Lạp thị cũng nhìn thấy, bất đắc dĩ mà lắc đầu giúp đỡ hoà giải.

“Tiểu quỷ nghịch ngợm này! Mới nhỏ như vậy liền đã biết trêu cợt a mã hắn, thật là đáng đánh đòn!”

Hài tử bị Huệ ma ma ôm đi, buông lỏng bàn tay đang nắm chòm râu.

Ung Thân Vương khụ một tiếng, “Không trách được hắn, hắn còn nhỏ, tự nhiên là thấy cái gì cũng tò mò.”

Lương Cửu công công thật là không nghĩ tới, nguyên lai Ung Thân Vương thế nhưng là một vị từ phụ.

“Tiểu a ca nô tài cũng đã gặp qua, nô tài còn phải về hầu hạ Hoàng Thượng, nô tài xin cáo lui trước.”

Huệ ma ma đem tiểu a ca đưa về bên người Ô Lạp Na Lạp thị.

“Làm phiền Lương Tổng quản đi một chuyến, Huệ ma ma, ngươi thay ta đi tiễn công công.”

“Vâng.”

Huệ ma ma đi đến trước mặt Lương Cửu công công, dẫn hắn đi ra ngoài.

Đi đến cổng lớn vương phủ.

Lương Cửu công công cười nói: “Xin dừng bước.”

Huệ ma ma từ cổ tay áo lấy ra cái túi gấm đã chuẩn bị tốt, lặng lẽ đưa cho đối phương.

“Lương Tổng quản đi thong thả.”

Lương Cửu công công lên xe ngựa xong, cầm túi gấm ở trong tay thử ước lượng.

Vừa gật đầu vừa lẩm bẩm: “Vị Ung Thân Vương Phúc tấn này thật sự là hiền huệ.”

Ung Thân Vương đi đến trước giường Phúc tấn, nhẹ nhàng mà chạm một chút vào cái mũi nhỏ của tiểu nhi tử.

“Tên vô lại, làm a mã ngươi mất mặt trước mặt người ngoài.”

Ô Lạp Na Lạp thị khóe miệng căng thẳng, Ung Thân Vương đang cúi đầu nên không nhìn thấy.

“Bổn vương thấy hắn nắm cũng thật chặt, ngày mai bảo người tìm một ít đồ vật thích hợp cho tiểu a ca để hắn cầm chơi.”

Ô Lạp Na Lạp thị cười nói: “A ca còn nhỏ đâu, đồ vật nhỏ quá cũng không dám đem cho hắn chơi, đến lúc đó nếu mà cho vào trong miệng, bị nghẹn thì không tốt.”

Ung Thân Vương gật gật đầu đồng ý, “Phúc tấn nói không sai, tiểu a ca của chúng ta chính là một tiểu tử vừa tham ăn lại nghịch ngợm.”

Chiêu Chiêu mới vừa rồi lăn lộn một hồi nên mệt, trẻ con thân thể vốn dĩ liền như vậy, chỉ chốc lát sau lại ngủ tiếp rồi.

Không thể tránh khỏi chảy nước miếng.

Ung Thân Vương nhìn dung nhan đang ngủ đáng yêu, ngọt ngào của nhi tử, vừa lòng mà cười cười, hạ nhẹ thanh âm nói với Phúc tấn: “Tiền viện còn có chút cần ta đến xử lý, hai mẹ con nàng nghỉ ngơi cho tốt, bổn vương rảnh rỗi lại đến xem các nàng.”

Ô Lạp Na Lạp thị nhẹ nhàng mà gật đầu xem như trả lời, vẫn chưa nói chuyện, lo lắng đánh thức hài tử.

Chờ Vương gia rời khỏi, Ngâm Uyển đem cái khóa trường mệnh được Hoàng đế ban thưởng lấy ra.

“Phúc tấn, cái khóa trường mệnh này có cần phải mang lên cho tiểu a ca không?”

Ô Lạp Na Lạp thị tiếp nhận, nhìn nhìn.

“Đồ vật lấy ra từ tư khố của Hoàng thượng tất nhiên là tốt, chỉ là ngọc Hòa Điền trời sinh là vật lạnh, a ca còn nhỏ, trước cất đi, chờ đầy tháng lại mang lên.”

Ngâm Uyển đem đồ vật thu vào tráp.

“Tiểu a ca mới vừa rồi bắt lấy Vương gia chòm râu, dọa nô tỳ sợ hãi.”

Hồi tưởng lại tình cảnh mới xảy ra vừa rồi, Ô Lạp Na Lạp thị cũng cảm thấy kinh hồn đảm táng.

“Vương gia ngoài miệng nói tiểu a ca bướng bỉnh, lại là vừa cười vừa nói, không quan trọng, tiểu a ca hoạt bát, liền có ý nghĩa thân mình hắn khỏe mạnh, Vương gia tự nhiên vui mừng.”

Ô Lạp Na Lạp thị có chút mệt mỏi.

“Ta ôm tiểu a ca ngủ một lát, ngươi chờ ở bên ngoài, cho ta yên tâm chút."

"Vâng."