Chỉ trong vài giây, có ai đó đã trả lời trong nhóm Wechat.
"Hủy bỏ rồi, họ đã chia tay." Chu Linh Linh đáp.
Cô vừa gửi tin nhắn đi, đã có mấy bạn học khác tò mò hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
"Không phải cậu ấy nói đã mua chung cư rồi sao? Tại sao lại hủy hôn lễ?"
"Không hợp nhau thì không lấy nhau thôi, đừng hỏi nhiều nữa. Cậu ấy làm vậy là tiết kiệm tiền quà cưới cho các cậu đấy. À đúng rồi, để mắt đến Miện chút, giới thiệu cho cậu ấy vài anh trai độc thân đi." Chu Linh Linh giễu cợt đáp.
Đúng lúc này, Ngụy Đông lên tiếng hỏi: "Chuyện này là thật sao? Đừng đùa nữa."
"Đương nhiên là thật rồi, chuyện quan trọng như vậy sao tôi giám đùa giỡn?" Chu Linh Linh trợn tròn mắt.
"Tuyệt vời, nữ thần đã trở lại độc thân, cơ hội của tôi đến rồi." Không ai biết Ngụy Đông đang nói đùa hay nghiêm túc.
Sau đó, cô gái tên Lưu Tử Doanh chua chát đáp lại: "Ừ, nữ thần hiện đang độc thân. Nếu cậu muốn theo đuổi cô ấy thì hãy nhanh lên, đừng có mà bỏ lỡ cơ hội của mình nhé, chàng trai giàu có."
Tần Sở im lặng nhìn đoạn chat mà không trả lời...
Anh không có hứng thú với bất kỳ ai trong nhóm ngoại trừ Hoắc Miện.
Tất cả những điều này anh còn cần phải cảm ơn cô Dao đã có mặt trong lần họp mặt cuối cùng của họ. Nếu anh không bay đến New Zealand, đoán cô Dao trở lại thành phố C, có lẽ Hoắc Miện đã không tham dự buổi họp mặt đó. Anh biết cô quá rõ.
Trong lúc mọi người bàn đang tán xôn xao, Hoắc Miện đột nhiên xuất hiện.
"Xin lỗi, chắc tôi không thể mở tiệc chiêu đãi các cậu được. Đám cưới xảy ra chút chuyện."
"Chúa ơi, không sao đâu. Tiếc cho anh chàng kia đã bỏ lỡ cậu. Độc thân cũng tốt mà, ha."
"Hoắc nữ thần, sao cậu không cho tôi một cơ hội đi?" Ngụy Đông nói, không rõ là đang nói đùa hay nói thật.
"Miện,
không phải hôm nay cậu có ca sao? Chắc là đang rảnh ha, lại lên Wechat hóng chuyện." Chu Linh Linh hỏi.
"Ừm, tớ vừa mới xong ca phẫu thuật, y tá trưởng cho tớ nghỉ hôm nay."
"Ha ha, lão bà kia cũng không tệ a. Vậy tối nay đi ăn đi, tớ cũng đang rảnh."
"Mang tôi theo đi, tôi sẽ trả tiền, các cậu tìm chỗ là được rồi." Ngụy Đông xen vào.
"Chắc để hôm khác đi. Linh Linh, hôm nay tớ phải đi bệnh viện thăm mẹ."
"Dì đang ở bệnh viện hả? Xảy ra chuyện gì vậy?" Chu Linh Linh nhắn tin riêng cho Hoắc Miện.
***Ở mấy chương trước Hoắc Miện có mượn tiền của Chu Linh Linh để trả viện phí, lúc đó Hoắc Miện chỉ nói mẹ của mình bị bệnh thôi, nên Chu Linh Linh nghĩ là chắc bệnh lặt vặt không sao, chương này Hoắc Miện nói mẹ mình nhập viện nên Chu Linh Linh mới biết rồi mới nhắn tin hỏi riêng Hoắc Miện.
"Không có gì, chỉ là tăng huyết áp mà thôi, cũng không có chuyện gì lớn, không cần lo lắng đâu." Hoắc Miện đáp.
Sau đó, cô thay đồ, mua thức ăn và bắt xe buýt đến Bệnh viện Số 4.
Các bạn cùng lớp vẫn đang bàn tán sôi nổi chuyện hủy hôn lễ của cô trong nhóm, nhưng cô quá lười để trả lời. Vì cô hiếm khi nói chuyện với những người đó, cô không thích phải giả vờ thân thiết với họ.
Ngay sau đó, một thông báo Wechat đột nhiên xuất hiện...
Đó là thông báo chuyển khoản 888 nhân dân tệ từ Ngụy Đông.
Kèm theo đó là dòng tin nhắn: "Nghe nói mẹ cậu đang nhập viện, đây chỉ là chút thành ý của tôi".
Lúc này Hoắc Miện mới nhận ra cô đã lỡ lời, nói đến việc mẹ mình nhập viện trong nhóm Wechat. Cô ngay lập tức từ chối nhận tiền.
"Cảm ơn, nhưng mà cậu thực sự không cần phải làm vậy."
Mấy năm nay cô rất ít tiếp xúc với Ngụy Đông, làm sao có thể nhận tiền của anh?
"Hoắc nữ thần, hiện tại cậu thật sự đang độc thân sao?"
"Ừm, chúng tôi chia tay rồi." Hoắc Miện thành thật trả lời.
"Vậy cậu có thể cho tôi một cơ hội được không?"
"Đừng đùa nữa." Hoắc Miện cảm thấy khó xử.
"Tôi không đùa. Là sự thật, Hoắc Miện, tôi thích cậu từ lâu rồi. Tôi đã phải lòng cậu từ thời trung học. Nếu cậu không tin tôi, cứ hỏi bạn cùng bàn của tôi, Lý Miệng To, vì cậu ấy cũng biết. Năm đó cậu quen Tần Sở, tôi không có cơ hội theo đuổi cậu. Sau đó, sau khi tốt nghiệp, cậu lại có bạn trai, tôi cũng không muốn làm phiền cậu."
"Nhưng mà, tôi nghe Linh Linh nói cậu đã có bạn gái rồi." Hoắc Miện hỏi lại.
"Tôi không có tình cảm với cô ấy. Cô ấy đến với tôi cũng chỉ vì tiền của gia đình tôi nên chúng tôi đã chia tay rồi".
"Vậy thì, làm sao cậu có thể chắc chắn rằng tôi hẹn hò với cậu mà không vì tiền của cậu?" Hoắc Miện hỏi.