Chương 4: Ảnh phúc lợi

Sau khi chiến thắng cuộc thi “Thiên sứ Phương Đông”, Thư Di nhanh chóng trở nên nổi tiếng.

Khi đó có rất nhiều cuộc thi tương tự, vốn dĩ cô không có cơ hội nổi tiếng nhưng lúc đó cô đã may mắn chọn công ty quản lý hiện tại của mình – SG Entertainment.

Dưới sự PR rầm rộ của công ty, cô nhanh chóng trở nên nổi tiếng trong làng giải trí.

Gặp lại Thịnh Tư Dịch là một điều bình thường.

Thịnh gia sản xuất và kinh doanh các mặt hàng cao cấp, các sản phẩm của công ty bao gồm đồ trang sức, nước hoa, mỹ phẩm, giày dép, túi xách,… thuộc hàng đầu ở thành phố và cả nước. Với thân phận là người thừa kế tập đoàn Thịnh Miện – Thịnh Tư Dịch chính là mẫu người mà những ngôi sao nhỏ như Thư Di cố gắng quyến rũ.

Sau khi Thư Di trở nên nổi tiếng, cô gặp lại Thịnh Tư Dịch trong một buổi tiệc khiêu vũ từ thiện, Thịnh Tư Dịch dẫn theo một diễn viên nữ, Thư Di cũng đi cùng một bạn diễn nam, hai người chỉ lướt qua nhau, ăn ý đều không chào hỏi đối phương.

Cũng chính vì lần ăn ý đó, sau này hai người tình cờ gặp vài lần, Thịnh Tư Dịch đều tỏ ra không quen biết Thư Di.

Mãi về sau, Thư Di bị thương trong bữa tiệc sinh nhật của con gái phú hào, Thịnh Tư Dịch mới mở miệng chủ động nói chuyện với cô.

Thư Di nhớ rằng khi đó là mùa hè bốn năm trước.

Một phú hào đã tổ chức tiệc sinh nhật cho con gái trên du thuyền của mình. Tình cờ là con gái ông ta đang học ngành thiết kế thời trang và dự định sẽ trình diễn các tác phẩm của mình trong bữa tiệc, vì vậy người phú hào đó đã mời một nhóm người mẫu trong đó có Thư Di đến buổi biểu diễn.

Những bộ quần áo đó theo thẩm mỹ của Thư Di thực ra trình độ thiết kế không cao, nhưng chúng lại làm nổi bật vóc dáng của cô. Vì vậy sau khi Thư Di mặc bộ đồ đó trong buổi tiệc, không ngạc nhiên khi cô đã thu hút sự chú ý của một công tử phóng đãng.

“Cô xem, áo khoác của tôi bị cô hất xuống nước. Cô định bồi thường tôi như thế nào?” Một vị Nhị thiếu gia vóc dáng to béo không ngừng quấn lấy Thư Di, rõ ràng là do hắn ta không cẩn thận treo áo khoác trên lan can rồi bị rơi xuống biển, cuối cùng lại đổ tội lên Thư Di.

Thư Di đã làm trong ngành này một thời gian, cô đã có kinh nghiệm đối phó với những tình huống như vậy__

Ví dụ như uống rượu để xin lỗi, sau đó giả vờ say nôn lên người chính mình, khiến đối phương mất hết hứng thú; hay hợp tác một chút, mặc cho đối phương chiếm tiện nghi, sau đó lấy cớ đi vệ sinh rồi chạy mất…

Vốn dĩ, dựa vào kinh nghiệm của Thư Di, cô chỉ cần giở chiêu một chút liền có thể thoát ra mà không làm mất lòng người khác.

Nhưng không ngờ, lúc đó cô đã nhìn thấy Thịnh Tư Dịch.

Thế là, cô làm bộ không hiểu ý của tên thiếu gia kia, liền cởϊ áσ khoác nhảy xuống biển, giúp tên nhị thiếu gia kia nhặt chiếc áo khoác đã bị cô “hất xuống biển”.

Trời nắng chang chang, biển lặng, đối với người từng xuống biển mò cá như cô không thành vấn đề, ngoại trừ những con sứa nổi trên biển__

Thư Di kỳ thực từ sớm đã nhìn thấy dướ biển có sứa, nhưng đó cũng là một phần trong kế hoạch của cô.

Sau khi cô nhặt áo và trèo lên du thuyền thì đùi, tay, lưng,… toàn bộ đều bị sứa đốt.

“Cô… não cô có vấn đề à?” Tên phú nhị đại nhìn những vết mẩn đỏ chết người cô, liền mất hứng thú, cái gì cũng không cần, lập tức bỏ đi.

Thư Di lập tức lộ ra vẻ mặt đau không chịu nổi, cẩn thận sờ lên vết thương… Sau đó, có tiếng bước chân vang lên, Thịnh Tư Dịch cau mày nhìn cô: “Em không sao chứ?”

Đó là câu đầu tiên hắn nói với cô sau khi gặp lại, sau đó hắn đưa cô vào phòng nghỉ giúp cô trị vết thương.

Đầu tiên hắn dùng nước biển rửa sạch vết bị đốt của cô, sau đó dùng xà phòng tạo bọt mịn để bôi lên vết mẩn đỏ, cuối cùng hắn từ trong ví rút ra một tấm thẻ, nhẹ nhàng cạo đi phần bị sứa đốt trên da cô.

“Tại sao đối với loại vết thương này, anh dường như rất giỏi xử lý?”

“Trước đây đã từng bị, vì không biết cách xử lý mà sưng đỏ đến một tuần, sau đó liền học được cách xử lý.”

“Sẽ sưng một tuần sao? Có đau không? Đừng làm tôi sợ.”

“Em gấp cái gì, là do tôi lười đi bệnh viện, tùy tiện điều trị cho nên mới như vậy.”

……………

Hai người nói chuyện với nhau, đều không đề cập đến những chuyện trước đây, nhưng lại ngầm hiểu sau này trở lại làm bạn bè.

Sau khi cạo sạch phần da bị sứa đốt, Thịnh Tư Dịch giúp Thư Di rửa lại vết thương một lần nữa bằng nước biển, sau đó bôi thuốc mỡ cho cô.

Bàn tay hắn rất nhẹ nhàng, dùng đầu ngón tay ấn nhẹ lên chỗ bị thương, thỉnh thoảng còn hỏi cô cường độ, Thư Di cảm nhận rõ ràng hơi nóng từ hắn phả lên lưng cô, đột nhiên nói: “Đúng rồi, mỹ nữ đi cùng anh đến buổi vũ hội từ thiện lần trước là bạn gái anh sao? Nếu cô ấy biết anh giúp tôi xử lý vết thương liệu có không vui không?”

Nghĩ đến người phụ nữ đó trở về nước, Thịnh Tư Dịch liền chia tay với mình, cô không nhịn được hỏi.

Bàn tay Thịnh Tư Dịch trên lưng cô đột nhiên dừng lại, một lúc sau, hắn nói: “Không phải bạn gái___ cô ấy không đồng ý làm bạn gái của tôi.”

Giọng điệu lạc đi, thanh âm vô cùng êm tai, giống như tiếng suối chảy trong đêm, dày và trầm thấp.

Thư Di chỉ cảm thấy phần da được hắn vuốt ve không ngừng nóng lên, cũng bắt đầu từ thời khắc đó, tâm cô liền nảy sinh ý đồ không an phận, không nhịn được mà điên cuồng phát triển.

……………..

Chỉ là kết quả sau này cho cô biết, động lòng với một người đàn ông sớm đã có người trong lòng căn bản không phải là sự lựa chọn khôn ngoan.

Thư Di nhìn chằm chằm vào tin nhắn Thịnh Tư Dịch gửi trên màn hình.

Bạn trai?

Cô liếc nhìn Lục Dương phía đối diện.

Đứa trẻ này đang được nghỉ hè, không thể ở lại ký túc xá, nhà thuê bên ngoài lại xảy ra chuyện, thế là liền đến nhà cô ngủ nhờ.

Không ngờ tối hôm qua cậu ta vô tình nghe điện thoại, Thịnh Tư Dịch đã cho rằng cậu ta là bạn trai của cô.

Cô sao có thể tìm một người bạn trai còn nhỏ tuổi như vậy?

Bất quá chuyện này liên quan gì đến Thịnh Tư Dịch? Sao hắn có thể không biết xấu hổ mà hỏi câu đó?

Ngày hôm qua là bởi vì chuyện hợp tác, OK, hắn giả vờ quen biết trò chuyện, cô phối hợp;

Sau đó hắn muốn tặng cô trang sức để đền bù cho cuộc hôn nhân năm đó, OK, cô có thể hiểu được;

Cô gửi số tài khoản, hắn sáng sớm hôm nay cũng đã chuyển tiền.

Cô nghĩ đến đây mọi chuyện đã kết thúc, hai người đã đường ai nấy đi. Bất quá, hắn cho rằng hai người có thể làm bạn__phải không?

Tất nhiên là không.

Ai muốn làm bạn với anh ta? Anh ta dựa vào đầu mà làm bạn với cô?

Coi như lúc đó hôn nhân vốn là kế hoạch của cô, cô có thể bỏ qua cho hắn vì đã đổi ý; nhưng hắn lại đổi ý trước mặt mọi người___

Cây sống bằng lớp vỏ, con người sống bằng thể diện.

Thư Di không hào phóng đến mức có thể làm bạn với người đàn ông đã bỏ rơi cô trong hôn lễ.

Thư Di nhìn tin nhắn, cười một tiếng, cuối cùng không trả lời.

Nhưng nếu cô biết trước chuyện xảy ra vào buổi tối, cô nghĩ sau khi nhận được tiền cô nên kéo đen số điện thoại của Thịnh Tư Dịch.

Tôi hôm đó, sau khi Thư Di đi tắm và chuẩn bị đi ngủ, Thượng Trạch đúng lúc đó gửi tin nhắn đến, nói anh hiện tại đang tiếp đối tác, bảo cô đừng đi ngủ, đợi anh cùng chat video.

Thư Di sáng ngày mai còn có chuyện quan trọng, không thể đợi anh, liền gửi tin nhắn chúc ngủ ngon. Sau khi gửi đi, thầm nghĩ đối phương đã đi công tác nửa tháng, liền nghĩ muốn giở trò quỷ.

Cô lập tức thay một bộ đồ ngủ gợi cảm, bày ra dáng vẻ dụ hoặc, chụp một tấm ảnh.

Rất đẹp, rất hấp dẫn.

Hài lòng nhìn tấm ảnh, Thư Di lập tức bấm gửi, đúng lúc tin nhắn của Thịnh Tư Dịch vừa gửi đến, cô liền vô tình bấm nhầm vào.

Bức ảnh đã được gửi cho người không nên gửi.