Chương 19

Thư Di vui vẻ đồng ý, đứng dậy đi vào phòng ngủ thay quần áo, nhưng trước khi đóng cửa lại, cô không nhịn được nói một câu: "Anh có thể ngừng hút thuốc trong phòng tôi được không, hoa đều do anh hút mà héo hết rồi."

Lúc này, Thương Trạch mới liếc sang nhìn bó hoa: “Ai gửi hoa vậy?”

Hoa trong phòng không ít, các bình hoa trong phòng đều được cắm đầy hoa.

“Tôi không tự mua được sao?” Thư Di không biết là ai đưa cho mình, đành đáp.

Sau đó Thương Trạch liếc nhìn cô: “Cô sẽ tự đi mua hoa?”

Khi Thương Trạch nói lời này, ánh mắt thuận tiện liếc sang nhìn hàng chậu cây nhân tạo bên bệ cửa sổ.

Thư Di cũng nghĩ nghĩ, lại nói: “Mặc kệ là ai gửi, dù sao cũng không phải anh gửi.”

Vì là một buổi xã giao, Thư Di đã thay một bộ váy, cẩn thận tẩy trang và trang điểm lại cho phù hợp với bộ váy.

Bữa tiệc đúng như Thương Trạch đã nói, đó chỉ là một bữa tiệc ăn mừng cho buổi họp báo. Thư Di không ngờ rằng cô đã chạm mặt Thịnh Tư Dịch ở bàn ăn tối; mà lý do hắn ở đây nghe nói là vì hắn cũng có ý định đầu tư vào điện ảnh và truyền hình.

Trái đất này cũng thật nhỏ bé.

Thư Di thầm nguyền rủa trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ lấy lòng, dù sao ai ở đây cũng đều là những nhà đầu tư hào phóng.

" Chủ tịch Thịnh nghĩ thế nào về việc đầu tư vào phim điện ảnh?" Trên bàn ăn, Thư Di thấy Thịnh Tư Dịch thỉnh thoảng nhìn cô, điều này khiến mọi người nhìn cô với ánh mắt khó hiểu.

“Một mặt là vì lợi nhuận, mặt khác là vì sở thích.” Thịnh Tư Dịch cười đáp lại cô.

Dư Di nhanh chóng giả vờ thích thú và tiếp tục lắng nghe, nhưng Thương Trạch đột nhiên đặt ly rượu trước mặt cô.

“Lát nữa sẽ có người kính rượu, giúp tôi chắn một chút.” Thương Trạch nói.

Thư Di quay đầu liếc anh một cái: Hôm nay anh có chỗ nào không thoải mái ư?

Hơn nữa, cho dù Thương Trạch không thoải mái, nhưng với thân phận của anh, neeus không muốn uống rượu thì cũng không có kẻ nào dám ép buộc.

Trước mặt mọi người, Thư Di không tiện hỏi thêm nữa, nếu anh đã nói thế rồi, thân là cấp dưới, cô đành phải làm theo.

Vì vậy, bất cứ khi nào có người đến kính rượu chúc mừng, Thư Di đều chủ động đứng ra giúp Thương Trạch ngăn lại, cũng lý do anh có vấn đề về dạ dày nên uống thay Thương Trạch.

Trên bàn ăn tối, có rất nhiều người muốn lấy lòng Thương Trạch, sau bữa ăn, Thư Di đã uống hết một chai rượu trắng, uống xong suýt nữa thì nôn ra.

Tuy nhiên, Thương Trạch lại châm một điếu thuốc, nhìn cô một cách nhàn nhã, Thư Di đột nhiên cảm thấy anh bảo cô ra tiếp rượu, có lẽ chắc hẳn là cố ý.