Chương 1: Người đàn ông có giọng nói khiến người ta đạt cao trào

Đêm khuya, trời đã gần rạng sáng, vầng trăng tròn vành vạnh treo cao trên bầu trời đầy sao không gợn mây, tỏa ra ánh sáng mờ ảo trên mặt đất, khiến thành phố náo nhiệt trở nên cô quạnh và hoang vắng hơn.

Lực hút của mặt trăng không chỉ làm thủy triều dâng cao mà còn dẫn động chất lỏng trong cơ thể con người, khiến con người trở nên bốc đồng, kích động, hưng phấn và ham muốn tăng cao…

Bộ phim văn học vườn trường “Trùm trường cao đẳng” được phát luân phiên trên màn hình TV, đây là phiên bản đọc lời dẫn truyện mà cô đặc biệt tìm được, mấy kiểu phim như thế này thường dành riêng cho người khiếm thị thưởng thức.

“Giang Chi Sơn thô bạo ấn cô ấy vào tường (lời dẫn truyện), ‘Em là của anh! Em chỉ có thể là của anh mà thôi! (Âm thanh gốc trong phim)’, Khương Khương cắn môi dưới (lời dẫn truyện), "Đừng làm thế, Đây là thư viện đó. (Âm thanh gốc trong phim)’

“Không…” Hoa Thư hoàn toàn nhập vào nhân vật, tự mình xoa nắn bộ ngực đầy đặn, chậm rãi đẩy một cây gậy nhỏ vào trong âʍ ɦộ mình để tự an ủi, bắt chước nhịp điệu cự vật của người thật, chậm rãi đưa vào rút a, “Đừng… sẽ bị phát hiện đó…”

Dưới sự an ủi của cây gậy nhỏ, dâʍ ŧᏂủy̠ của Hoa Thư càng lúc càng tiết ra nhiều hơn, trượt xuống theo khe mông, nhỏ giọt ướt đẫm ga trải giường.

“Đầu lưỡi lớn nhỏ quấn lấy nhau, màng nhầy ẩm ướt tỉ mỉ cọ xát vào nhau, tham lam hút lấy nước bọt của nhau. (lời dẫn truyện).’

“Chi Sơn, anh nóng quá... (Âm thanh gốc trong phim)”

Hoa Thư cắn môi dưới, tưởng tượng bị người đàn ông hôm hôn cuồng nhiệt, đồng thời bị người đàn ông cắm huyệt, bàn tay nhỏ bé điều khiển câu gậy nhỏ thay đổi góc độ lộng hành trong âʍ ɦộ của mình.

“Đừng... đừng như vậy... ưm…” Cây gậy an ủi bị đẩy đến chỗ sâu nhất, Hoa Thư tự xoa nắn ngực mình, cắn môi dưới rêи ɾỉ: “Căng quá…”

“Giang Chi Sơn dùng đầu ngón tay vén sợi tóc gãy trên trán Khương Khương ra, cúi người dịu dàng hôn lên trán cô ấy (lời dẫn truyện), ‘Lúc này nhìn em đẹp thật. (Lời thoại trong phim)

Giọng kể trong trẻo mà nhẹ nhàng, mang theo chút cảm giác lạo nhạo tâm can, âm cuối du dương, có cùng tần số khiến trái tim cô rung động, mỗi một âm thanh đều có thể khiến trái tim cô đập mạnh, khiến cô run rẩy, thân thể mềm nhũn ra.

Trong suy nghĩ của cô, chủ nhân của giọng nói là một người dịu dàng và mạnh mẽ, vẻ ngoài dịu dàng, côn ŧᏂịŧ lớn to hơn cổ tay cô, tinh hoàn khổng lồ có thể phun ra rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙, ngoài miệng triền miên những lời yêu thương dịu dàng nhưng phần dưới lại bị người đó đâm xuyên qua một cách thô bạo.

“Không… sâu quá…” Anh luôn thích đâm đến điểm G của cô, muốn nhét côn ŧᏂịŧ to bằng quả trứng ngỗng vào trong tử ©υиɠ của cô, chiếm hữu cô hoàn toàn.

Cơ thể rất nóng, làn da mịn màng đổ mồ hôi mỏng, đầu ngực bị đầu ngón tay nhéo chặt, truyền đến cảm giác tê tê dại dại, ngón tay anh nhất định cũng phải sạch sẽ thon dài, bàn tay to mới có thể bao trọn một bên ngực của cô, tốt nhất là nên có một vết chai nhẹ, khi véo vào nhũ hoa sẽ có nhiều ma sát hơn, trông anh có vẻ dịu dàng nhưng lại rất mạnh mẽ, tính chiếm hữu của anh rất mạnh, đôi khi khiến cô rất đau, ngực bị anh bóp mà tím tái, để cô không thể mặc quần áo hở hang trước mặt những người đàn ông khác.

Anh thích nhất là được bóp nắn hai bầu ngực của cô, áp sát hai nhũ hoa vào nhau, vừa liếʍ vừa mυ"ŧ, làm cho cô có mang thai rồi tiết sữa, anh không bao giờ đeo bαo ©αo sυ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc và nhiều, mỗi một lần đều bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong làm bụng cô sưng lên, một hai phải cắm ở bên trong cô rồi cùng nhau đi vào giấc ngủ...

“A…”

Cao trào đúng như dự đoán, âʍ đa͙σ bị cây gậy an ủi cắm vào bỗng co giật, tế bào trong cơ thể như được gột rửa, toàn thân thoải mái, Hoa Thư hài lòng nhắm mắt lại, TV vẫn đang phát bộ phim, giọng nói quyến rũ của người đàn ông văng vẳng bên tai cô, đưa cô vào giấc ngủ.

Rốt cuộc anh ấy trông như thế nào nhỉ...