Chương 35: Trong ngoài không đồng nhất

Lúc Nhị Thiếu phát hiện có chút không thích hợp muốn tông cửa mà chạy thoát, cánh tay lại bị người giữ chặt, thân mình nghiêng ngả, tựa vào trên tường, Tử Đồng từ trên cao nhìn nàng, trong lúc đó cường thế đem chân chen vào giữa hai chân Nhị Thiếu, động tác lưu manh này làm cho mặt Nhị Thiếu lập tức đỏ lên.

"A, Thiếu, cậu nói cái gì?".

Tử Đồng cười nhìn Nhị Thiếu, Nhị Thiếu bị nàng cười đến cả người rét run, lắc đầu.

"Không có việc gì, tớ đâu dám nói cái gì, tớ có thể nói cái gì, ngô -".

Lời còn chưa dứt, ngực bị niết mạnh, Nhị Thiếu cúi đầu, mím môi nhìn tay Tử Đồng, mặt đỏ tột đỉnh.

"Ngẩng đầu".

Bởi vì hai tay nắm ngực Nhị Thiếu, không có cách nào nắm cằm của nàng, Tử Đồng lên tiếng ra mệnh lệnh, cảm giác được khí thế nữ vương làm cho Nhị Thiếu không thể không ngẩng đầu, ủy khuất nhìn nàng.

Nhị Thiếu cảm giác mình hiện tại giống như con muỗi bị đánh bẹp dí dính trên tường, cậu nói cậu nắm chỗ nào không nắm, lại đi nắm ngực!

Tử Đồng nhìn chằm chằm Nhị Thiếu, cúi đầu, dùng sức cắn môi của nàng một chút, cảnh cáo.

"Nhị Thiếu, cậu còn dám xằng bậy cũng đừng trách tớ không khách khí, cậu nói mười tám tuổi làm cho tớ thuộc về cậu, tớ cũng không nói tớ nhất định phải đợi đến mười tám tuổi mới có được cậu, cậu tốt nhất nên thành thật cho tớ!".

Vừa dứt lời, cửa đang đóng như trước rốt cục được đẩy ra, Tử Đồng khí thế hiên ngang đi ra ngoài, Nhị Thiếu đỏ mặt đi theo phía sau nàng. Tiểu Nặc chờ đợi đã lâu thấy hai người đi ra, hai mắt sáng lên, đi lên đón, giữ chặt tay Nhị Thiếu, nhìn Tử Đồng đi ở phía trước, nhỏ giọng hỏi.

"Thế nào, thành công rồi?".

"……".

Nhị Thiếu lười quan tâm nàng, mím môi đi lên phía trước, Tiểu Nặc nhìn chằm chằm bóng dáng Nhị Thiếu một hồi, gật đầu, ở trong lòng ngầm tự kết luận, biểu hiện này tuyệt đối là muốn tự tìm bất mãn!

Trên bờ cát, bạn học hai lớp đã vui chơi thật lâu, Viên Nhiên vẫn không xuống nước, vẫn nhìn nhìn chung quanh, nhìn thấy Tử Đồng, trong mắt ánh lên ánh lửa.

Bikini này rất vừa người, dáng người Đồng Đồng quả nhiên không được che đậy , rất có phong phạm nữ nhân Âu Mĩ!

Nhìn Tử Đồng không chớp mắt đi đến bờ biển, đến nơi, quay đầu nhìn Tiểu Nặc cùng Nhị Thiếu liên miên cằn nhằn, mặt lạnh lùng.

"Còn làm gì ư? Tiểu Nặc, cậu ít đem tri thức bất lương của cậu dạy cho Nhị Thiếu nhà tớ, một cô gái vốn trong sáng như vậy bị cậu dạy cho hư hỏng rồi".

……!

Tiểu Nặc buồn bực nhìn Nhị Thiếu cùng Tử Đồng, không phải chứ, chỗ nào có người lại khi dễ người khác như vậy? Rõ ràng chính là nội tâm mình tà ác, không nên đẩy lý do lên người người khác nha! Tiểu Nặc thật ủy khuất, xoay người đi tìm Da Da , nhìn Da Da mặc quần cộc lộ hai chân thối đang cùng bạn gái chơi té nước, thở dài, người cô đơn, quả nhiên luôn bị khinh bỉ.

Hai người yên nhau thì trong mắt chỉ có lẫn nhau, Nhị Thiếu cùng Tử Đồng cảm giác sâu sắc điểm này, nhìn cảnh uyên ương hí thủy xa xa không đủ để hình dung hiện tại, Viên Nhiên cùng Tiểu Nặc đứng một bên, trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh hai người học cách bơi ếch, không thể không cảm thán, người đang yêu chính là người điên nha, bơi như ếch, các nàng như thế nào nhận ra đây?

Giữa trưa, ánh mặt trời gay gắt, một đám người chậm rãi từ trong nước đi ra, sau khi tắm rửa đơn giản, tập thể đi xuống dưới lầu ăn hải sản.

Bị màu sắc các món ăn vây quanh, ăn hải sản chính tông, uống cocktail thanh mát, vui vẻ khoái hoạt không chê vào đâu.

Nhị Thiếu ôm Tử Đồng ngồi cạnh nhà kho nhỏ cách bờ biển không xa, cầm một mâm tôm, một đám hào biển, đút đến bên miệng nàng.

Tử Đồng nhắm mắt lại, hưởng thụ gió biển thích ý cùng Nhị Thiếu quan tâm săn sóc, cảm giác ngày ngày đều muốn trôi qua như vậy thì quá viên mãn đi.

Nhị Thiếu thấy bộ dáng nàng nhắm mắt lại nhếch khóe môi có chút buồn cười, đem tôm kéo ra xa, từng chút một đùa với nàng, Tử Đồng mở to mắt giận dữ nhìn Nhị Thiếu, há mồm với tới cắn, Nhị Thiếu hít một ngụm khí lạnh, cúi đầu nhìn tay mình bị cắn hiện rõ dấu răng, vẻ mặt bất đắc dĩ.

"Đồng Đồng, cậu ăn hϊếp tớ".

Tử Đồng ăn tôm, nhướn mi.

"Ăn hϊếp thì sao? Không phải chỉ một dấu răng, tính cái gì, cậu cả đời này đều nằm trong tay tớ".

Cả đời……

Nhị Thiếu bị lời nói của Tử Đồng làm cảm động, vươn tay ôm chặt lấy Đồng Đồng, lại không nghĩ tới, đầu bị kéo lệch qua một bên, lỗ tai lại bị nắm.

"Cậu phải nghe lời tớ, phải luôn đặt tớ lên đầu tiên!".

"Luôn đặt lên đầu tiên sao? Không phải là nghe lời sao, tính cái gì, cả thân thể này của cậu đều là của tớ".

Nhị Thiếu học lời nói của Tử Đồng vừa rồi bắt chước bộ dáng nói xong, kết cục là môi lại bị hung hăng cắn, tôm trong tay cũng không cánh mà bay.

"Khụ khụ -".

Hai người đang náo loạn, Tiểu Nặc đã lôi kéo Da Da đi tới.

"Như thế nào, phá hỏng không khí của hai người sao?".

Tử Đồng ngẩng đầu nhìn Da Da, Da Da cười gượng một tiếng.

"Cậu không phải không thích sao, sao lại đến".

Tiểu Nặc mặc kệ các nàng, cầm quyển sách trong tay, đi tới, ngồi trên ghế, ngửa đầu nhìn Tử Đồng cùng Nhị Thiếu.

"Này, đây là trắc nghiệm tâm lý, trắc nghiệm độ trong sáng của mọi người, tớ vội lấy tới cùng hai cậu trắc nghiệm một phen, để về sau đừng nói cái không có, nói cái này cũng là do tớ, cái kia cũng là do tớ".

"Biến ~ đó là ăn ngay nói thật".

Tử Đồng khinh bỉ nhìn Tiểu Nặc, điều này chọc tức Tiểu Nặc, bắt đầu trắc nghiệm thanh minh.

"Tớ sẽ đọc đề, các cậu nghe cho tốt".

"Tớ sẽ không làm trắc nghiệm, tớ là người rất trong sáng nha".

Da Da gãi đầu ngượng ngùng nói, thu được ba ánh mắt xem thường lập tức câm miệng, ngừng thở nghe Tiểu Nặc trắc nghiệm độ trong sáng.

"Nếu cậu đi trong rừng sâu không thấy ánh sáng, không có ăn, đói bụng ba ngày ba đêm, lúc này một tiễn nữ xinh đẹp từ trời bay xuống, cầm trong tay mấy món đồ ăn, cậu chỉ có thể lựa chọn một cái để ăn, xin hỏi, cậu chọn lựa cái gì:

A: Bánh bao.

B: Quả cam.

C: Trứng gà".

Da Da liếʍ liếʍ môi, trong lòng suy nghĩ, lúc này còn chọn lựa cái gì? Nhìn thấy tiên nữ còn muốn ăn ? Khẳng định là lập tức đi lên đẩy ngã!

Nhị Thiếu nghĩ nghĩ, nói:

"B: Quả cam".

Tử Đồng lắc đầu.

"Cái kia không dinh nhiều dưỡng, C: Trứng gà!".

"Tớ chọn lương thực có thể ăn no, A: Bánh bao".

Da Da đáp lại, chọn xong đáp án, tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn Tiểu Nặc, nàng thanh thanh cổ họng, Tiểu Nặc cầm sách cười tà khí, gật đầu.

"Xem ra trắc nghiệm tâm lý này khá lợi hại".

"Nó nói như thế nào?".

"Khụ khụ, nghe kỹ đây".

Tiểu Nặc lại bắt đầu khoe khoang .

"Nhị Thiếu chọn quả cam, người chọn quả cam, người đó có thể tưởng tượng ra màu sắc quả cam, bên ngoài là màu vàng cam, bên trong nó vẫn là màu vàng cam, cho nên người đó có tính chất tà ác từ trong trứng, gặp được người như thế, mọi người nhất định phải rời xa".

"……".

Tử Đồng liếc nhìn Nhị Thiếu một cái, nâng tay gẩy đẩy tay nàng đang khoát lên vai mình, cười nói.

"Tránh xa tớ nha".

"Da Da chọn bánh bao, thật đúng là trong sáng, bên ngoài cùng bên trong đều trắng bóc, là người thứ nhất trong sáng, mọi người cùng chúc mừng nào!".

Da Da cảm động nở nụ cười, rất hối hận vì sao không mang bạn gái đến để nàng nghe một chút a!

Đến phiên Tử Đồng, Tiểu Nặc hỉnh hỉnh cái mũi, chịu đựng cười.

"Mời cậu tưởng tượng một chút về bộ dạng quả trứng gà, bên ngoài màu trắng, bên trong màu vàng, như vậy loại người này mặt ngoài trong sáng nhưng nội tâm bên trong lại cực kỳ tà ác, còn không trong sáng bằng quả cam, tương lai ai gặp được người như thế thì tự mình cầu phúc đi".

"……".

Tử Đồng thay đổi sắc mặt, khụ một tiếng lấy tay Nhị Thiếu cầm trở về đặt trên cánh tay mình, Da Da cười đến cả người run run, mặt Nhị Thiếu hơi dại ra nhìn Tiểu Nặc, liếʍ liếʍ môi, hỏi:

"Điều này chính xác sao?".