Chương 34: Size lớn nhất

Thanh âm Tử Đồng xuyên qua cửa gian phòng truyền vào tai Nhị Thiếu, các bạn học có mặt ngay đó đồng loạt bắn ánh mắt về phía nàng, có cười gian, có kinh ngạc, càng nhiều hơn là nồng đậm ái muội. Mặt Nhị Thiếu có chút hồng, mím môi, lại cảm thán nữ nhân nhà mình cường đại, phòng thay đồ ở bãi biển mà nàng làm như nhà nàng? Muốn nói cái thì nói ư?

Mà không thể để cho Tử Đồng đứng luôn trong phòng thay đồ, nói không chừng nếu cứ trì hoãn không đi mua đồ thì nàng còn nói thêm cái gì nữa. Nhị Thiếu cùng Tiểu Nặc một tiếng đồng ý, liền vội vàng đi ra ngoài.

Mặc bikini quả nhiên mát mẻ, Nhị Thiếu trực tiếp xem nhẹ các loại ánh mắt háo sắc chung quanh đang nhìn mình chăm chú, thẳng hướng tiệm bán đồ tắm chạy tới.

"Cô gái, muốn mua đồ tắm?".

Bà chủ tiệm áo tắm đang cắn hạt dưa khó lúc thấy được khách hàng, lúc này rất nhiệt tình.

Nhị Thiếu gật gật đầu, nói:

"Size lớn nhất".

Bà chủ sợ run một chút, phun vỏ hạt dưa trong miệng ra, nhìn Nhị Thiếu.

"Cô gái, tuy rằng dáng người cô rất chuẩn, nhưng không mặc được size lớn nhất nha".

Nhị Thiếu nghe xong vẻ mặt hắc tuyến, ngẩng đầu nhìn bà chủ, người quả nhiên không thể quá rãnh rổi.

Dưới cái nhìn chăm chú của Nhị Thiếu,bà chủ cuối cùng cũng tự giác, nói vài câu đâu đâu rồi đem áo tắm size lớn nhất đưa cho Nhị Thiếu, Nhị Thiếu nhìn màu sắc cùng kiểu dáng, nhăn mày lại.

"Không có cái khác sao bà chủ?".

Bộ đồ tắm này cũng quá hở, còn có, màu lại là hồng nhạt? Đồng Đồng đâu phải Đông Phương bất bại.

Bà chủ tiếp tục ngồi trên ghế cắn hạt dưa, ngẩng đầu nhìn Nhị Thiếu.

"Cũng không phải cô mặc, tôithấy người mặc bộ đồ size lớn nhất chắc chắn thích loại phong cách này, tin tôi đi".

Nhị Thiếu bị câu nói kia lôi kéo tin tưởng, lúc nãy vội vàng chạy ra tiệm đồ tắm, quên đem tiền, giờ vội vàng hướng phòng thay quần chạy về, trên đường nhìn thấy bạn học hai lớp đã ở trên bờ biển chơi đùa.

Đi đến gian phòng Tử Đồng đứng, muốn đưa tay đẩy cửa vào nhưng Nhị Thiếu nghĩ nghĩ vẫn là nên gõ cửa.

"Đồng Đồng? Tớ có thể…… Ân, có thể đi vào……".

"Ai nha, cậusao bây giờ mới về, làm tớ chờ lâu muốn chết!".

Còn không chờ Nhị Thiếu hết rụt rè, cửa phòng đã được mạnh mẽđẩy ra, nàng vừa ngẩng đầu,chỉ thấy Tử Đồng đang dùng cái áo che mình căm tức nhìn nàng. Nuốt ngụm nước miếng, Nhị Thiếu không dám nhiều lời, cúi đầu, đưa áo tắm trong tay qua, cuối cùng, sờ sờ mặt mình, có chút nóng.

"Uhm, thời gian khá gấp, tiệm bán áo tắm lại quá ít kiểu dáng màu sắc, tớ không có nhiều lựa chọn".

Nhị Thiếu nhỏ giọng giải thích, sợ Tử Đồng thấy áo tắm này liền tức giận. Ai ngờ Tử Đồng người ta hai mắt đã sớm phát sáng nhìn áo tắm hồng phấn trong tay, cười khen ngợi.

"Thiếu, ánh mắt cảu cậu so với trước kia tốt hơn không ít! Tớ còn nghĩ cậu sẽ mua cho tớ màu sắc tối tăm".

"…..".

Nhị Thiếu xoa xoa cái trán đầy mồ hôi, cảm thán, Đồng Đồng, cậu đúng là rất hiểu biết tớ, bà chủ tiệm áo tắm cũng đủ tin cậy.

"Vậy, cậu đổi đồ đi, tớ ở bên ngoài chờ".

Đưa áo tắm đến, nhiệm vụ cũng hoàn thành, Nhị Thiếu muốn rời khỏi, lại bị Tử Đồng một phen kéo vào phòng thay đồ, nhấc chân, phanh một tiếng đem cửa đóng lại.

"Cậu còn giả bộ đứng đắn cái gì? Còn thẹn thùng, tớ tự mình đổi không được, sau lưng với không tới!".

Tử Đồng cực kỳ khinh bỉ nhìn vẻ mặt Nhị Thiếu đỏ bừng, hai người từ nhỏ lớn lên cùng nhau, nàng sao còn không biết Nhị Thiếu suy nghĩ cái gì? Thật là, có sắc tâm không sắc đảm!(Có sắc tâm không có sắc đảm: háo sắc nhưng không dám hành động)

"Uhm".

Nhị Thiếu đáp lời, vẫn không có ý ngẩng đầu, Tử Đồng nhìn nàng như vậy hừ một tiếng, cậu như vầy mà dám mạnh miệng nói mình phải là công? Rõ ràng là bộ dạng của một tiểu thụ!

Nhị Thiếu cảm giác được ánh mắt khinh bỉ của Tử Đồng, hơi bất đắc dĩ lắc đầu, Đồng Đồng a, cậu đang khảo nghiệm sức chịu đựng của tớ sao? Cậu cho là tớ ngượng ngùng nên mới không dám tiến vào sao?

"Aiz, tiếp theo".

Đồng Đồng đưa tay lấy bộ đồ bơi cũ che thân thể giao cho Nhị Thiếu, nghiêng thân mình tận lực không cho nàng thấy thân thể mình, tuy rằng nàng mạnh miệng nói, nhưng thật sự bị Nhị Thiếu nhìn vẫn có chút thẹn thùng .

Nhị Thiếu lên tiếng, chịu khổ tiếp nhận cái áo tắm nhỏ kia, biết Đồng Đồng đổi áo tắm, trong lòng không chịu nổi ẩn ẩn ánh lửa, làm bộ lơ đãng ngẩng đầu nhìn, trong đầu nóng lên, ánh mắt nhìn thẳng.

Trước kia nàng chỉ biết Đồng Đồng phát dục tốt, mà chưa từng nghĩ tới lại tốt đến như thế, Nhị Thiếu cũng không cho rằng mình tuyệt đối thuần khiết, bị Tiểu Nặc cùng Da Da đầu độc cũng nhiều đến nỗi thiếu chút nữa mang nhan sắc đi lừa đảo, Da Da từng nói qua chân lý lừa đảo đều quá mức khoa trương, quá mức tốt đẹp, nhưng Đồng Đồng đây là?

Da thịt trắng trẻo lộ ra mang theo ánh sáng, hai ngực đứng thẳng, xương quai xanh khêu gợi, hai chân thon dài gắt gao khép chặt ra dáng cô gái thẹn thùng, trên mặt Tử Đồng ửng đỏ, dường như ngượng ngùng, thấy Nhị Thiếu nhìn nàng, Tử Đồng giận dữ quét mắt nhìn nàng, ý bảo nàng xoay người sang chỗ khác.

Không nghĩ Nhị Thiếu không chỉ có không xoay người sang chỗ khác, ngược lại sải chân dài, tiến lên từng bước, đem Tử Đồng ép tới trong góc, từ trên cao nhìn xuống.

"Cậu làm cái gì?".

Tử Đồng trong nháy mắt mặt đỏ lên, nói nhỏ, không có khí thế vừa rồi, bên ngoài còn có không ít người đang chờ các nàng, Nhị Thiếu đây là muốn làm gì?

"Cậu không phải muốn thay quần áo sao? Đổi đi nào".

Thanh âm Nhị Thiếu rõ ràng khàn khàn làm cho Tử Đồng đỏ mặt, nàng mím môi nhìn chằm chằm Nhị Thiếu, thấy nàng không có chút tự giác di chuyển đi, cắn cắn môi, tự mình vòng vo đi qua, cầm lấy áo tắm, bằng tốc độ nhanh nhất mặc lên trên người. Mà thân thể ấm áp kia từ phía sau dán lại gần sát, thân mình Tử Đồng run lên, cương cứng tại chỗ.

Nhị Thiếu tướng vùi đầu ở cổ Tử Đồng, hai tay đặt nơi thắt lưng của nàng, hai má vuốt ve xương quai xanh của nàng.

"Sao thế, không phải cậu cố ý câu dẫn tớ sao?".

Nhị Thiếu mang theo hương vị xấu xa đặc trưng, Tử Đồng đỏ mặt, muốn dùng tay gở bàn tay đang đặt bên hông mình, lại sợ duỗi tay ra thì áo tắm chưa mặc xong sẽ rơi xuống, chỉ có thể cắn môi ngậm bồ hòn, tiếp tục mặc áo tắm.

Cảm giác tiếp xúc da thịt thật tốt, Nhị Thiếu híp mắt dùng thân mình nhẹ nhàng cọ thân mình Tử Đồng, Tử Đồng không nghĩ tới thay áo tắm lại bị nàng cọ như vậy thân mình liền mềm xuống, nếu không nhờ Nhị Thiếu ở sau người ôm nàng, có thể nàng đã trực tiếp ngã ngồi.

"Hồng Nhị Thiếu".

Thanh âm vốn mang theo chút trách cứ lại bởi vì cặp bánh bao kia làm biến đổi, Nhị Thiếu dán trên người Tử Đồng, Đồng Đồng cảm thấy cái tay không an phận kia đang từ từ di chuyển xuống chân mình, thân mình run run dữ dội, cắn môi gắt gao chịu đựng không thốt ra âm thanh câu người kia, trong lòng đã sớm hối hận khi không có việc gì lại đi trêu chọc Nhị Thiếu.

Nhị Thiếu nhìn Tử Đồng trong lòng mình, hai má ửng đỏ, tóc mây tán loạn, hai mắt xấu hổ giận như không giận, đáy lòng đã sớm bị đốt lửa. Đồng Đồng là cậu trêu chọc tớ trước, không trách tớ được!

Mọi người đều có du͙© vọиɠ, huống chi đối với cô gái mình yêu mến đã lâu đang tựa trong lòng mình, Nhị Thiếu thương tiếc nhìn Tử Đồng, cúi đầu hôn trán nàng, tay ở trên đùi thon dài của nàng chậm rãi vuốt ve, có thể cảm giác người trong lòng đang khẩn trương, Nhị Thiếu không muốn làm nàng sợ, tay thủy chung không di chuyển đến nơi mẫn cảm, chỉ là đôi môi không nghe lời, lưu luyến không rời hôn ở lỗ tai trong suốt của Tử Đồng, người trong lòng run rẩy.

"Ân, tốt lắm, đừng giận, đừng giận……".

Nhị Thiếu thì thào nói xong, muốn an ủi người trong lòng, Tử Đồng thở phì phò, sớm nói không nên lời, bắt được hai tay Nhị Thiếu, không cho nàng tiếp tục hoạt động.

Nghỉ ngơi thật lâu sau, Tử Đồng mới có khí lực đứng lên, cúi đầu, cố gắng mặc cho xong áo tắm, không dám nhìn Nhị Thiếu.

Nhị Thiếu cười tủm tỉm nhìn Tử Đồng, nghiêng người, ôm nàng, cảm giác được thân mình Tử Đồng cứng ngắc, cười lên tiếng:

"Tớ là muốn giúp cậu mặc, không có ý gì khác".

"Hỗn đản!".

Tử Đồng cắn môi mắng ra lời nói trong lòng, Nhị Thiếu lắc đầu, không để ý nàng, vươn tay giúp nàng cột dây sau lưng. Cảm giác được bàn tay trắng mịn kia như có như không chạm vào lưng, tim Tử Đồng lại bắt đầu đập gia tốc, mím môi không nói một lời, như dày vò như chờ đợi Nhị Thiếu mặc áo tắm thật tốt cho nàng.

Áo tắm tai học đã được mặc xong, Tử Đồng cúi đầu muốn đi ra ngoài, hành động bất thành còn bị Nhị Thiếu kéo trở về.

"Đồng Đồng, cậu thẹn thùng?".

Nhị Thiếu tùy ý nhìn chằm chằm Tử Đồng, Tử Đồng ngẩng đầu, căm tức nhìn nàng. Cậu còn muốn làm gì? Mới nhỏ như vậy, sao không còn trong sáng tí nào hết.

Nhị Thiếu nhìn ra ý nghĩ của nàng, nhướn mi, cười tà ác.

"Tớ chưa từng nghĩ tới Đồng Đồng nhà tớ vẫn mẫn cảm như vậy nha".

Nói đến người này, Nhị Thiếu cúi đầu, ở bên tai Tử Đồng nhẹ nhàng thổi khí, hỏi:

"Có phải không, tớ mới nói một câu, cậu đã chịu không nổi rồi?".

Có câu nói trêu chọc ai cũng được đừng trêu chọc ý chí trả thù to lớn của nữ nhân, Nhị Thiếu đang đám chìm trong mơ màng dường như quên mất đạo lý này.