Chương 8: Bạo hồng

Cuối cùng Hạ Dương cũng để ý đến Hàn Nham."Cảm ơn đã giúp muội muội của ta, sao này có chuyện gì cần cứ nói, Hạ Dương ta quyết không từ nan" Hạ Dương đối với Hàn Nham.

"Không có gì, ai thấy việc như vậy cũng sẽ giúp đỡ huống chi Tiểu Tuyết Nghi rất đáng yêu" ý Hàn Nham là mình giúp Tuyết Nghi vì Tuyết Nghi khả ái, chứ không phải vì muốn Hạ Dương trả ơn.

Nhưng Hạ Dương lại hiểu là Hàn Nham muốn lấy đi sự chú ý của Tuyết Nghi.

"Ta sẽ trông chừng kĩ muội muội, chuyện hôm nay ta sẽ nhớ kĩ có cơ hội sẽ báo đáp." Hạ Dương muốn phân rõ giới hạn. Mặc dù hắn cũng rất thưởng thức Hàn Nham nhưng đối với chuyện hắn phê bình tác phẩm của mình Hạ Dương còn ghi hận đâu.

Tuyết Nghi nhìn đại ca cùng Nham ca ca, hai người này giống như có quen biết.

"Đại ca là biết Nham ca ca sao?" Tuyết Nghi hỏi ra nghi vấn.

"Không quen." Hạ Dương tức giận, còn kêu Nham ca ca đâu, Hạ Tuyết Nghi muội mới quen người ta đâu, không sợ Hàn Nham là người xấu sao.

Hàn Nham bất đắc dĩ nhìn ấu trĩ Hạ Dương.

"Hảo đi" Tuyết Nghi trả lời.

"Cũng không còn sớm phụ thân mẫu thân đang chờ chúng ta, Nghi Nghi nên đi về thôi" Hạ Dương gấp muốn ly khai. Hắn về còn phải công đạo với lão phụ thân về việc hôm nay. Nếu không hắn sẽ không tiếp tục được mang tiểu Tuyết nắm.

"Hảo a, Nham ca ca tái kiến" Tuyết Nghi đối với Hàn Nham cuối chào.

"Tiểu Tuyết Nghi tái kiến" Hàn Nham cũng đối với Tuyết Nghi vẫy tay.

Hạ Dương nắm tay tiểu Tuyết nắm trên đường, Tiểu Chu trợ lý theo sao.

"Nghi Nghi ta nói muội biết không phải ai bên ngoài đạo mạo sẽ là người tốt, muội phải có tâm lí đề phòng" Hạ Dương đối với tiểu Tuyết nắm thuyết giáo.

"A" Tuyết Nghi vẻ mặt ngơ ngác đại ca đây là nói Hàn Nham ca ca sao. Tiểu Chu nhìn vẻ mặt đáng yêu của tiểu Tuyết nắm không hiểu Hạ Dương nói gì, bảo bảo từ chối hiểu, thật sự quá manh. Lại nhìn Hạ Dương thao thao bất tuyệt, nói Hàn Nham là người xấu cần đề phòng, Hạ Dương đây là ngốc sao, tiểu Tuyết nắm cả gương mặt đều là ta không tin, nói nhiều có lợi ích sao. Người qua đường thấy cảnh này tiện tay chụp lại biểu tình gương mặt đáng yêu của tiểu Tuyết Nghi, càng nhìn càng manh. Sau đó chia sẽ trên vòng bạn bè, không ngờ trong mấy phút ngắn ngủi lại bạo hồng.

"Nhưng Nham ca ca giúp ta a" Tuyết Nghi phản bác.

"Giúp một lần chưa chắc đã là người tốt." Hạ Dương ấu trĩ nói.

Nhìn Hạ Dương lại sắp bắt đầu giảng đạo lý, Tuyết Nghi lập tức nói.

"Đại ca, muốn ôm Nghi Nghi mệt mỏi, về nhà hảo sao" Tuyết Nghi giang tay cầu ôm.

"Hảo chúng ta về" Hạ Dương đối với tiểu Tuyết nắm làm nũng không phân biệt đông tây, làm sao còn nhớ chuyện phải bôi đen Hàn Nham.

Tiểu Chu bên cạnh nhìn thật quá cay mắt, Hạ Dương đây là tuổi tác trưởng thành, tâm trí thì thua cả tiểu Tuyết nắm. Giao tiểu Tuyết nắm cho Hạ Dương trông coi thật sự đáng tin cậy sao.