Chương 15: Ngọt ngào

Chương 15. Ngọt ngào

“Bốp.” Trán Mạnh Tiềm Tinh lại bị đánh một cái.

“Em nhìn cái gì chứ, anh có biết xấu hổ không.” Tống Lưu giận, cũng không cho hắn thời gian đáp lại, cúi đầu cắn lên yết hầu của hắn.

Cô chỉ nhẹ nhàng cắn một ngụm, Mạnh Tiềm Tinh lại giống như bị kí©h thí©ɧ gì lớn lắm, hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, yết hầu cũng di chuyển lên xuống, môi Tống Lưu dính vào yết hầu đang lên xuống của hắn, duỗi đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ một chút. Sau đó không quan tâm, ngẩng đầu lên hôn Mạnh Tiềm Tinh.

Cô thật sự không phải cao thủ gì hết, chỉ đem môi đỏ nhẹ nhàng dính vào miệng của Mạnh Tiềm Tinh, cũng không biết bước tiếp theo phải làm sao. Mạnh Tiềm Tinh ôm eo nhỏ của cô vừa ấn vừa véo, cô mới tỉnh táo một chút, học theo Mạnh Tiềm Tinh hôn cô như thế nào, hơi hơi hé miệng mυ"ŧ lấy đầu lưỡi của Mạnh Tiềm Tinh, chậm rãi liếʍ từ từ.

Mυ"ŧ xong môi trên lại mυ"ŧ môi dưới, vừa hút vừa liếʍ đơn giản như vậy thôi, hàm răng còn thường xuyên cắn nhẹ môi của Mạnh Tiềm Tinh, thịt non trong khoang miệng bị kí©h thí©ɧ, nước miếng nhịn không được liền chảy ra, giữa môi răng hai người ướt đẫm.

Mạnh Tiềm Tinh nhịn không được khẽ hừ một tiếng, Tống Lưu giống như được cái gì đó ủng hộ, môi răng càng dùng sức hơn, hai tay không ngừng vuốt lỗ tai, mũi của Mạnh Tiềm Tinh, duỗi tay ra phía sau xoa cổ hắn, lại duỗi tay đến phía trước sờ lên trán Mạnh Tiềm Tinh, ngón tay cắm vào mái tóc của hắn, khi động tình liền nhịn không được dùng sức nắm chặt.

Mạnh Tiềm Tinh bị cô kéo tóc nên dai đầu hơi đau đớn, lại cảm thấy rất kí©h thí©ɧ, tay vói vào trong quần áo của Tống Lưu cũng không nhịn được lấy ra bắt lấy tay Tống Lưu, không cho cô nắm tóc nữa.

Tống Lưu không muốn bị cắt ngang, nhưng không khí ngày càng ít, rốt cuộc cô cũng dừng lại, động tác ở tay thay đổi véo lấy thịt mềm bên hông của Mạnh Tiềm Tinh.

Sức lực không lớn, nhưng Mạnh Tiềm Tinh lại cố ý dây dưa với cô, không ngừng trốn, Tống Lưu liền đuổi theo, phập phồng lui tới, quần áo hai người đều bị kéo lên trên.

“Được, rồi, anh đầu hàng, đừng véo nữa…”

“Sớm nói vậy không phải tốt rồi sao, em cũng không để móng tay, không đau một chút nào hết.” Tống Lưu mềm mại mở miệng, toàn thân cô nóng lên đỏ ửng, da thịt vốn dĩ trắng nõn lúc này vì du͙© vọиɠ dâng lên mà lộ ra dụ hoặc vô tận.

Lúc nãy khi đùa giỡn, cổ áo đã lệch qua một bên, rớt tới bả vai, vải dệt cũng bị cuốn lên, dừng lại ngay ngực không đi bị kéo lên tiếp nữa, nội y màu vàng bị lộ ra một chút.

Cô lại hồn nhiên không phát hiện, chỉ nhìn Mạnh Tiềm Tinh cười yêu kiều, miệng còn nói mấy câu hờn giận, làm trong lòng Mạnh Tiềm Tinh ngứa ngáy hơn.

“Em nói xạo, anh sắp đau chết rồi, không tin em xem đi, eo bị em véo đỏ rồi.”

Hai người bọn họ đang nằm nghiêng đối mặt nhau, Mạnh Tiềm Tinh cố ý nói chuyện, cố gắng đưa eo đến gần Tống Lưu hơn, hắn và Tống Lưu thường xuyên tập thể dục, hình thể không cơ bắp lắm, nhưng cơ bụng khá rõ ràng, làn da của hắn đen hơn Tống Lưu một chút, nhưng cũng không quá đen, giống như màu lúa mạch, cũng không tới nỗi nào.

Tống Lưu nhìn thấy mặt đỏ tim đập, đôi tay đặt ở trước ngực vuốt ve quấy rối, muốn duỗi tay sờ thử, lại không dám, đành phải chu miệng nhẹ giọng oán giận.

“Anh nói xạo thì có, sao em không thấy đỏ vậy? Anh gạt em…”

Cô không nói tiếp được nữa, hai mắt Mạnh Tiềm Tinh vẫn luôn nhìn cô cười cười, giống như nhìn thấu chộn rộn trong lòng cô, lại đang cười nhạo cô không có can đảm hành động.

Hai người cứ yên lặng đối mặt nhau như vậy, trong mắt đều là tình ý. Mạnh Tiềm Tinh không nói chuyện, chỉ nhìn Tống Lưu, ánh mắt không tự chủ được mà nhìn xuống.

Từ góc độ này của hắn mà nhìn xuống, còn có thể nhìn thấy áσ ɭóŧ ren vàng nhạt của Tống Lưu, phong cảnh xinh đẹp lấp đầy mắt, hắn thật sự muốn cảm nhận một chút, hắn xuống chút nữa đúng lúc lại nhìn thấy đôi tay rối rắm của Tống Lưu, hắn hơi hơi đứng dậy lập tức cởϊ áσ thun màu trắng trên người xuống, cố tình nói chuyện trêu đùa Tống Lưu.

“Sao em không nói, chưa thấy rõ hả? Như vậy nhìn kỹ không?”