Chương 32.1. Ghen ghét

Thấy sư tôn bị mình hôn khóc, Vân Tử Lăng đột nhiên có loại kɧoáı ©ảʍ khác thường, nhưng hắn vẫn là ghen đến lợi hại, hắn nhả đôi môi kiều diễm ướŧ áŧ ra, thần sắc không tốt nói: “Sao lại yếu ớt như vậy, lúc hắn hôn người, người cũng khóc sao?”

“Hắn” trong miệng Vân Tử Lăng hiển nhiên là ám chỉ tên nam nhân đã thọc hư màиɠ ŧяiиɧ sư tôn của hắn.

Nhưng loại vấn đề kiểu này Vân Thanh Lam làm sao mà trả lời được, y tức giận xoay mặt về một bên, bộ dạng rõ ràng không muốn để ý đến hắn.

Vân Tử Lăng thấy vậy càng phẫn nộ, tuấn mi nhíu chặt, tiếp tục lạnh giọng hỏi: “Lúc hắn làm ngươi, ngươi cũng lãnh đạm vậy à? Hay là nói, thái độ này của ngươi chỉ là đối với ta mới vậy?”

Vân Thanh Lam như cũ không nói một lời, y xác thật không biết nên nói cái gì, y càng hy vọng đây chỉ là một cơn ác mộng, chờ một hồi tỉnh dậy, đồ đệ vẫn là tiểu đồ đệ ngoan ngoãn của y.

Nhưng Vân Thanh Lam trầm mặc tựa hồ càng kí©h thí©ɧ phẫn nộ trên người thiếu niên, chỉ thấy Vân Tử Lăng giương mắt nhìn chằm chằm mỹ nhân dưới thân, ánh mắt thâm trầm nói: “Sư tôn, tốt lắm, hy vọng ngươi vẫn sẽ tiếp tục lãnh đạm như vậy, chờ lát nữa người chịu không nổi cũng đừng khóc cầu xin ta”

Vân Tử Lăng câu môi cười lạnh, đem sư tôn lạnh nhạt thao thành một tiểu dâʍ đãиɠ chỉ biết khóc lóc rêи ɾỉ cũng là một chuyện thú vị, hắn có chút gấp không chờ nổi muốn thực hiện rồi.

Vân Tử Lăng cúi đầu cắn một cái trên phần cằm tinh xảo của y, để lại một dấu răng chỉnh tề, làm mỹ nhân khống chế không được nhíu mày rên khẽ.

Mà tiếng rên này làm Vân Tử Lăng giống như nhận ra điều gì đó, hắn tiếp tục hôn xuống vùng cổ mảnh khảnh cùng xương quai xanh tinh xảo, lưu lại loang lổ dấu hôn, còn trên phần xương quai xanh cũng cắn một ngụm, làm mỹ nhân ăn đau rêи ɾỉ.

Vân Tử Lăng phát hiện, thân thể sư tôn không chỉ dâʍ đãиɠ, rõ ràng bị cắn đau nhưng phía dưới tiểu huyệt lại nhịn không được chảy nước, còn da^ʍ hơn hắn dự đoán, thân thể như vậy đáng bị thao, chỉ có thao đau, mới có thể cho y sung sướиɠ đến tận cùng.

Phát hiện chuyện này, Vân Tử Lăng càng không kiêng nể, hắn thậm chí còn quá mức hơn ngậm lấy đầṳ ѵú của y, không chút thương tiếc vừa liếʍ vừa hút, hắn nhìn thấy đầṳ ѵú so với trước kia càng lớn hơn, nhất định là do dã nam nhân chơi lớn! Tưởng tượng đến đây, Vân Tử Lăng ghen tuông đến bùng nổ cắn lung tung xung quanh hai bên ngực.

“Ưm ~ đau… Tử Lăng… Đau…” Địa phương mẫn cảm bị chà đạp, Vân Thanh Lam chung quy nhịn không được, nhíu mày kêu lên, hai điểm trên ngực vừa đau vừa ngứa, làm y mười phần khó chịu.

Y kêu một tiếng, thiếu niên phía trên càng thêm hưng phấn, tựa như một con thú nhỏ lỗ mãng, không chút nào bận tâm cảm thụ của bạn lữ, thô bạo chà đạp thân thể ái nhân, đầṳ ѵú cũng dần biến thành màu đỏ rực mê người, sưng lớn không ngừng, trên quầng vυ" cũng hiện đầy dấu răng.

Bị đối xử như thế, Vân Thanh Lam vừa xấu hổ giận dữ vừa kích động, không chỉ vì bị đệ tử vũ nhục, càng bởi vì y không khống chế được nỗi tuyệt vọng đối với bản thân.

Mặc kệ trong lòng có bao nhiêu kháng cự, y vẫn cảm nhận rõ ràng thân thể của y thật sự hưng phấn, còn sướиɠ đến chảy nước, huyệt cũng ngứa ngáy khó chịu, giống như chờ mong được thô bạo cắm vào, y làm sao lại dâʍ đãиɠ như vậy chứ.

Sau khi đem hai đầṳ ѵú chơi đến sưng đỏ không chịu nổi, chỉ cần chạm vào một chút cũng đau đớn, Vân Tử Lăng mới đại phát từ bi dừng lại, hắn ngẩng đầu nhìn Vân Thanh Lam nhíu mày thở dốc, ánh mắt tối lại không rõ: “Sư tôn, sướиɠ à, tiểu huyệt của người chảy thật nhiều nước, có phải thích được hút đầṳ ѵú hay không, hắn cũng cắn đầṳ ѵú của người sao, sẽ cắn người đau như thế sao”

“Câm miệng…”đôi mắt đẹp của Vân Thanh Lam nửa khép nửa mở lạnh giọng quát lớn, y không rõ tiểu đồ đệ một tay mình nuôi lớn vì sao lại biến thành như vậy.

Bị Vân Thanh Lam quát lớn, Vân Tử Lăng cũng không cãi lại, hắn chỉ nhìn chăm chú vào người dưới thân, gương mặt anh khí cười như không cười cùng biểu tình trào phúng, tuy nhiên bên trong ánh mắt lại lộ ra bi thương cùng cố chấp, nhẹ giọng nói: “Ta đoán hắn nhất định thích hút đầṳ ѵú của người, vυ" đều bị chơi lớn. Sư tôn, nói cho ta biết, hắn là ai”

Nhưng Vân Thanh Lam cho dù thế nào cũng không trả lời, y làm sao có thể để người khác biết y cùng Ma giới dan díu.