Chương 22: Hỏi đáp, miệng huyệt cao trào

Nhìn phản ứng của Vân Thanh Lam, Quý Thần Khê thầm than mỹ nhân cũng quá nhạy cảm, mới chạm vào liền ướt thành như vậy, nếu như bị cắm vào, sợ là trực tiếp cao trào, bộ dạng vừa khóc lóc vừa chảy nước của Thanh Lam nhất định càng đẹp, Quý Thần Khê nghĩ như thế, trong lòng cũng càng thêm chờ mong.

Sau khi sờ soạng thêm vài lần, Quý Thần Khê thật sự không nhịn được nữa, hai ngón tay trực tiếp cắm vào tiểu huyệt lầy lội kia, cảm thụ được bên trong khẩn cấp bao vây, Quý Thần Khê còn ác liệt di chuyển khắp nơi, thậm chí còn ấn ở trên điểm mẫn cảm nhất.

“ Haaa~ Thần Khê… Đừng, đừng chạm vào nơi đó… Ngươi ra đi… ưm~ đừng động… Mau lấy ra… Không thể đυ.ng vào… ưm a ~ không cần…”

Vân Thanh Lam kháng cự muốn khép lại chân, lại không ngờ vô tình kẹp lấy tay Quý Thần Khê, thậm chí còn làm ngón tay kia càng vào sâu, Vân Thanh Lam khó nhịn không tự chủ được rêи ɾỉ cự tuyệt.

Thấy người dưới thân kháng cự, Quý Thần Khê trực tiếp mạnh mẽ bẻ hai chân mỹ nhân ra, ngón tay ấn vào bên trong , ra vẻ đứng đắn hỏi: “Vì sao không thể chạm vào nơi này? Chạm vào nơi này là sướиɠ hay khó chịu? Nói cho ta biết, Thanh Lam”

“ Ưm ~ là, là sướиɠ… Nhưng ta chịu không nổi… Thần Khê… haaa ~ ngươi mau lấy tay ra tới…” Vân Thanh Lam đỏ mặt thành thật trả lời, nhưng đôi mắt lại xấu hổ đều rũ xuống, hàng mi dài run nhè nhẹ, dù gì bị người khác kiểm tra nơi đó, còn hỏi sướиɠ hay không, hỏi y như thế nào có thể không thẹn thùng.

“Thực sự là tương đối đặc biệt, ta còn chưa bao giờ gặp qua tình huống như vậy, cho nên ta cần phải tìm hiểu nhiều một chút” Trên gương mặt tuấn lãng của Quý Thần Khê đầy biểu tình nghi hoặc, một bộ dạng đứng đắn yêu cầu, dứt lời liền từ nộn huyệt mỹ nhân rút tay ra, hiện tại hắn không thể quá phận.

Nhưng đảo mắt, hắn lại đè lên nhụy đậu no đủ phía trên huyệt khẩu, càng dụng lực xoa niết, hỏi: “ Vậy chỗ này, bị xoa sướиɠ không ?”

“ A ~ dừng, dừng tay… Đừng chạm vào đừng chạm vào… Ưm ~ không cần…” Đột nhiên bị xoa âm đế, Vân Thanh Lam giật mình ngâm lớn một tiếng, hắn căn bản không rảnh trả lời vấn đề của hắn.

Quý Thần Khê thấy mỹ nhân mẫn cảm đến vậy, không chỉ không dừng tay, còn càng quá đáng, đem âm đế sung huyết niết sưng lên, sau đó trầm giọng hỏi: “Ta hỏi ngươi sướиɠ hay không, Thanh Lam, ta cần biết cảm giác của người, nói cho ta”

“ Ưm… là… là~ sướиɠ… Mau, mau buông ra… Ta chịu không nổi bị chạm vào nơi này… ưm ~ không được…” Mỹ nhân rêи ɾỉ trả lời, hắn muốn kháng cự, âm đế bị hắn niết ở trong tay, hắn sợ nhịn không được, trước kia bị Ma Tôn đánh tới phun ra, hắn thật sự sợ là mình sẽ không nhịn được.

Hắn tựa hồ đối với phản ứng của người dưới thân cảm thấy hứng thú, Quý Thần Khê cũng không buông ra, còn nhẹ nhàng nhéo một chút, nhưng lần này mỹ nhân cả kinh phản xạ liền lùi về sau, nhưng âm đế còn bị chặt chẽ niết ở trong tay, dẫn tới âm đế mẫn cảm càng bị hung hăng dày vò, trực tiếp đem mỹ nhân nháy mắt cao trào.

“A a a ~ đau quá… hức… Thần Khê Thần Khê… Ta đau quá… ưm~ phun ra tới… a… Ta không cần… đã phun trên tay ngươi… Sao có thể như vậy…”

Âm đế bị đối đãi như thế, làm Vân Thanh Lam đôi mắt chứa đầy hơi nước, hắn còn phun tới trên tay bạn tốt của mình, mỹ nhân không biết phải giấu mặt mũi ở đâu nữa, mình như thế nào sẽ dâʍ đãиɠ thành như vậy.

Kɧoáı ©ảʍ cùng thẹn thùng đan xen, thân thể cùng tinh thần của Vân Thanh Lam đều thừa nhận áp lực, tiếng rêи ɾỉ cự tuyệt đều mang theo tiếng khóc nức nở, nhưng mỹ nhân vẫn là nỗ lực nhịn xuống không để nước mắt rơi ra, dù sao chuyện này quá mất mặt.

Nhưng bộ dáng hiện tại này của hắn, cơ thể trần trụi tóc đen tán loạn, gương mặt thanh lệ lã chã chực khóc, hốc mắt đều ửng hồng còn cố nén nước mắt, vừa yếu ớt lại kiên cường, kích phát thú tính ẩn sâu trong lòng nam nhân, cho dù là Quý Thần Khê thuộc dạng ôn nhu, giờ phút này cũng hận không thể trực tiếp đem y đè lại để cưỡиɠ ɠiαи.

Nhưng Quý Thần Khê vẫn tin tưởng phương pháp có được trái tim người thương mới là điều đúng đắn, ánh mắt hắn thâm trầm nhìn vào ánh nước trên tay lưu động, âm thầm hít sâu vài lần, nhịn xuống du͙© vọиɠ, ôn nhu trấn an nói: “Không có việc gì Thanh Lam, ta thích ngươi phun trên tay ta, còn đau sao, ta cho ngươi xoa xoa…”

“Không, không… Đừng xoa… Không cần đυ.ng vào… Ngươi kiểm tra chỗ khác đi…” Vân Thanh Lam nào dám tiếp tục để hắn chạm vào âm đế nữa, vội vàng cự tuyệt, cũng kêu hắn tiếp tục.

Thấy mỹ nhân như thế, Quý Thần Khê lại di chuyển tay cầm lấy nam căn tú khí kia, thứ này vừa thấy liền biết chưa từng sử dụng qua, vừa trắng vừa nhỏ, đáng yêu cực kỳ.

Đem đồ vật tú khí kia của y nắm ở trong tay, Quý Thần Khê xấu xa dùng ngón cái xoa nhẹ qυყ đầυ mềm mại, ngước mắt hỏi: “Thanh Lam, nơi này thì sao, vẫn thoải mái như vậy à ?”

“ Ưm~ thoải mái…” Giờ phút này Vân Thanh Lam thật sự thoải mái cực kỳ, y cảm giác bàn tay kia quá nóng bỏng, đồ vật của bản thân được ấm áp bao vây thật thoải mái, đỉnh vật cũng được xoa, có chút ngứa… …

Xem Vân Thanh Lam dưới thân hắn sảng đến đôi mắt khép hờ, Quý Thần Khê lại dụng tâm nhớ kỹ những chỗ mẫn cảm của mỹ nhân , sau đó tay lại hướng lên vùng ngực trắng nõn, không chút khách khí trực tiếp nắm lấy đầṳ ѵú đang đứng thẳng kia.

“ Ưm ~ Thần Khê… nhẹ một chút… Đau… Không thể dùng sức…” Cảm giác đầṳ ѵú bị hắn nắm lấy, Vân Thanh Lam nhăn mi, rêи ɾỉ, nhưng hắn lại không biết chính mình có bao nhiêu dâʍ đãиɠ, hơn nữa thanh âm trên giường của hắn càng câu dẫn nhân tâm, khiến người khác nguyện ý chìm vào mênh mông.

Nhưng bởi vì mỹ nhân rên quá dâʍ đãиɠ, Quý Thần Khê không thể không ngừng cái gọi là kiểm tra đặc biệt này, hắn sợ còn tiếp tục nữa, hắn thật sự nhịn không được.

“ Được rồi Thanh Lam, ta đại khái đã rõ ràng, nhưng ta còn cần trở về tìm sách cổ đọc thử, tình huống ngươi đặc thù, ta muốn xác nhận không có sai lầm lại nói cho ngươi biết”

Dứt lời Quý Thần Khê ôn nhu giúp Vân Thanh Lam mặc y phục, đôi mắt đen thâm thúy không rõ cảm xúc, dù sao hắn che giấu rất khá, đương nhiên cũng có thể là do Vân Thanh Lam ở phương diện này trì độn quá mức.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Vân Thanh Lam nói cơ thể hắn đặc biệt, hơn nữa sau khi tự tiết mới có dấu hiệu đột phá, Quý Thần Khê đã mơ hồ đoán ra, hơn nữa thân thể này thật sự mẫn cảm đến đáng sợ, làm Quý Thần Khê ẩn ẩn có loại dự cảm, mỹ nhân hình như là thể chất lô đỉnh* trời sinh.

*Lô đỉnh : Người tu đạo lấy thân làm lô luyện hóa linh khí, từ đây có thuyết pháp “Lô đỉnh”. Người mang thể chất lô đỉnh thường bị người khác luyện hoá đoạt linh khí, đoạt lấy nguyên khí của bọn họ, luyện vào thân mình, giúp ích cho việc tu hành.

Nhưng lô đỉnh trời sinh rất ít thấy, hơn nữa lô đỉnh đều là nữ nhân, tuy rằng Vân Thanh Lam dung mạo diễm lệ, nhưng vẫn là thân thể nam nhân, điều này càng làm cho Quý Thần Khê tò mò, hắn gấp không chờ nổi muốn trở về tìm hiểu, muốn làm rõ ràng chuyện này rốt cuộc là như thế nào.

Sáng sớm hôm sau, sương sớm trên lá cây còn chưa được thái dương chiếu rọi, Quý Thần Khê liền vội vàng cáo từ, y chờ không được, hơn nữa chỗ y ở cách Linh Hoàng Sơn không xa, cho nên sau khi dặn dò Vân Thanh Lam một lúc, liền rời đi.