Từ năm 1920, trong hồ sơ tuyệt mật lưu trữ tại cục tình báo toàn cầu có ghi chép thế này: Thỉnh thoảng ở những khu vực ngẫu nhiên trên thế giới sẽ xuất hiện một vài di tích cổ xưa. Chúng đến rất bất …
Từ năm 1920, trong hồ sơ tuyệt mật lưu trữ tại cục tình báo toàn cầu có ghi chép thế này: Thỉnh thoảng ở những khu vực ngẫu nhiên trên thế giới sẽ xuất hiện một vài di tích cổ xưa. Chúng đến rất bất ngờ và biến mất trong khoảng thời gian ngắn ngủi. Đến sau năm 1930 lại có thêm những ghi chép như này: Chính phủ nhiều quốc gia đã cử phái đoàn chuyên nghiệp và mang theo dụng cụ tối tân nhất của họ tiến hành thăm dò những di tích bí ẩn trên, kết quả rất đáng buồn khi tất cả người tham gia hoặc chết trên đường đi, hoặc mất tích khi vào trong. Giữa tháng 8/1951 tờ giấy cuối cùng trong tập hồ sơ tuyệt mật trên đã viết: 12/6/1939, Johnson nhà nghiên cứu chính thức đầu tiên đã sống sót ra ngoài. Nhưng thứ duy nhất được ông mang về lại trở thành nỗi khϊếp sợ kinh hoàng dai dẳng lên nhiều châu lục trong suốt mười hai năm sau đó. Bởi hậu quả nặng nề và lợi ích không hề hiện hữu, tất cả tài trợ cho dự án khảo sát trên đã bị cắt đứt hoàn toàn từ nhiều năm trước. Sẽ không có một đại diện hợp pháp nào trên toàn cầu được phép mở lại dự án. Và cũng sẽ không còn bất kỳ ghi chép chính thức nào được lưu trữ. Cuối cùng như là lời cảnh tỉnh cho thế hệ sau, một cái tên thống nhất dành cho những di tích bí ẩn kia đã được đặt ra. Thế giới gọi ‘chúng’ là: Thánh Địa Vùi Thây.