Những sự kiện sát với gần đây nhất 2:

Tới tuần thứ 3, vẫn chả thấy hắn về.

Điện thoại không liên lạc được.

Tôi thì xác định là thằng này chả đi Myanmar gì sất, đi nước ngoài mà gọi điện báo máy bận, vẫn đổ chuông ấy à?

Hẳn là số điện thoại vip gọi được xuyên quốc gia.

Mẹ tôi nói nữa đùa nữa thật, có khi báo CA mất cắp tài sản cho CA tìm nó.

Tôi ủng hộ 2 tay ngay, giỡn sao. Rõ ràng, thằng này ăn cắp quá rõ rồi. Đi không nói, đi xong mới báo, mà báo láo.

Dựa vào hiểu biết về hắn của gia đình tôi, tôi chắc chắn hắn có ý đồ chiếm đoạt tài sản.

Chị tôi liên hệ lên grab, xin vị trí cuối cùng định vị được của tài xế.

Grab cung cấp, tuần đầu tiên mà hắn nói đi Myanmar, thực chất chả đi đâu cả.

Vẫn ở loanh quanh cái khu vực mà chị tôi nghi ngờ hắn cặp bồ. Hai tuần sau đó thì không còn cuốc grab nào phát sinh nữa.

Chị tôi thuê thám tử, lùng sục khu đó. Trong vòng một ngày, thám tử bắt gặp được hắn đang ở khách sạn gần đó. Cặp bồ với một cô gái có vẻ giàu có.

Hai người tình tứ, hắn lái xe hơi tới khách sạn, cô kia ngồi ở sảnh chờ.

Cổ đi xe vespa sang trọng. Hắn cất xe hơi, hai người đi vespa dạo phố.

Rồi ra tiệm thuốc tây mua thuốc tránh thai hay bαo ©αo sυ gì đấy.

Xong đưa nhau đi ăn, mua đồ sang nhà bạn nhậu. Rồi tối lại quay về khách sạn.

Thám tử báo chi tiết rõ ràng, chị tôi suy sụp.

Bà ấy gọi cho hết người này tới người kia kể lể khóc than. Rồi nào gọi luật sư, gọi công an nhờ tư vấn.

Luật sư tư vấn cho chị tôi, giờ muốn thu hồi tài sản dễ lắm.

Chỉ cần để mẹ tôi ra CA khai báo mất tài sản, là thằng kia lập tức bị xích ngay.

Nó trốn ra nước ngoài thì chịu, chứ còn loanh quanh trong khu vực thì khó gì.

Rồi luật sư tư vấn về cách li hôn đơn phương, chỉ cần biết số phòng, gọi luật sư và CA phường đó tới, hồ sơ, trát tòa đầy đủ, bắt quả tang tại trận là có thể hoàn tất giấy li hôn không cần thằng kia kí.

Có trát tòa và CA đi cùng, đảm bảo khách sạn không dám không mở cửa.

Chị tôi hừng hực căm hờn, dò la hỏi số điện thoại của ông thầy tu mà thằng anh rể tôi nói đi tu chung khóa với nó.

Ông thầy kia ban đầu nghe chị tôi giải trình, ông ấy không tin. Chị tôi phải gửi ảnh chụp đơn đăng kí kết hôn và ảnh cưới của 2 người. Lúc tin rồi, ổng mới nói. Ổng chả đi myanmar gì cả, vẫn ở VN, cũng không có khóa tu nào sang đó lúc này hết. Thằng kia nói láo toàn tập.

Cũng chính ông ấy xác nhận, thằng này sống cả ở đạo, ở đời, chả ai ưa nổi nó. Nó đi chùa nào cũng được một thời gian là bị đuổi, gian dối phét lác quá mà.

Chị tôi lại gọi cho bạn chí cốt của hắn là tên H, tên này cũng là thầy chùa ăn mặn, có bạn gái. Nói chung y chang tên K. Chị tôi nói: Giờ giả sử anh K có bồ nhí ở ngoài, bỏ rơi mẹ con em, thì anh H tính sao? Anh đứng về phía ai?

Ông H trả lời: Cái đó là chuyện của gia đình, chứ sao tui biết được. Tất nhiên là tui đứng về phía K.

Chị tôi cúp máy.

Chị tôi nói mẹ: Con muốn cho nó trả giá, con sẽ gọi tăng đoàn, luật sư, công an tới. Sẽ công khai mọi chuyện ra. Cho nó mất tất cả, cả ở đạo, ở đời, cho nó ở tù.

Mẹ tôi can ngăn: Con nỡ để nó ở tù sao? Thôi coi như vứt bỏ hết, nó muốn xe, vậy cho nó xe. Nó muốn sống với ai mặc nó.

Mắc công giờ con làm nó đi tù, nó lại thù hận nhà mình. Rồi khi ra tù nó chém chết cả nhà đấy con ạ.