Chương 46: Oan gia ngõ hẹp 1

"Khoảng cách, đây chính là khoảng cách." Thiếu niên đau lòng nhìn sự náo nhiệt ở nơi này, rồi nghĩ đến hoàn cảnh đau khổ bên mình mà lau nước mắt.

"Ngươi muốn cái kia sao?" Quân Vô Tà không có phản ứng gì nhiều, nàng giơ ngón tay lên chỉ vào mấy viên Đông châu rồi hỏi thiếu niên.

Thiếu niên gật đầu.

Quân Vô Tà chen vào trong đám người, vừa định nói chuyện thì đột nhiên nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc đang đứng ở đó từ trước.

Một thiếu niên tuấn tú mặc hoa phục gấm vóc đứng trong đám người, đặc biệt thu hút sự chú ý, nữ tử áo trắng bên cạnh có khuôn mặt xinh đẹp, khí chất xuất trần thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

"Nơi này có chút đồ tốt." Thiếu niên anh tuấn thản nhiên nói, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào nữ tử bên cạnh.

Nữ tử khẽ gật đầu, có chút ngạo mạn.

Mèo đen đi bên cạnh QVT khi nhìn thấy hai người đó thì lông tơ dựng đứng.

Cẩu nam nữ!

Một nam một nữ đứng đó chính là MHP và BVT đến LVP gây chuyện lúc trước!

Quân Vô Tà chỉ liếc nhìn một cái, không có phản ứng gì.

"Hai viên linh thạch này và chín viên Đông châu này khá tốt." MHP vừa ý hai viên linh thạch, đúng lúc có thể chia cho hắn ta và BVT. Từ sau lần bị đánh lén lần trước, tâm trạng BVT vẫn không thoải mái. Trong khoảng thời gian này, MHP đã dùng đủ mọi cách cũng không thể khiến mỹ nhân cười thoải mái được, sau đó hắn ta mới nhớ đến chợ Quỷ này.

Chuyện vui đùa tầm thường hoàn toàn không lọt vào tầm mắt BVT được, là đệ tử của KVT, có thứ gì tốt mà nàng ta chưa từng thấy?

Hai người đi dạo một vòng trong chợ Quỷ cũng không tìm được thứ gì khiến BVT dừng lại, nhưng vừa rồi khi đến đây, trong mắt BVT có chút ngạc nhiên mừng rỡ.

Hai khối linh thạch kia chỉ lớn bằng ngón tay út nhưng đã khá lớn, tràn đầy linh lực, lại đều có cảm ứng với giới linh của hai người.

Ngay cả MHP là hoàng tử cũng không khỏi cảm thán trước chín viên Đông châu kia, chất lượng như này ngay cả trong Hoàng cung cũng khó có được.

"Vừa khéo, chín viên Đông châu này có thể được khảm lên vương miện mà ta chuẩn bị cho nàng, Vân Tiên có thích không?" MHP không quên hỏi ý kiến của BVT, trong mắt tràn đầy trìu mến.

BVT khẽ gật đầu, cuối cùng trên khuôn mặt lạnh lùng đã lâu cũng xuất hiện một nụ cười.

MHP và BVT không coi ai ra gì mà tán tỉnh nhau, những những người bên cạnh cũng biết thân phận của họ, trong giây lát, tiếng xì xào từ đám đông truyền ra.

Nếu như mối quan hệ trước đây của Quân Vô Tà và MHP khiến MHP trở thành đối tượng được mọi người đồng cảm thì hiện tại, đổi lại BVT và MHP ở bên nhau lại trở thành mục tiêu ghen ghét, đố kị và hâm mộ của mọi người.

QVT là ai? Nàng chính là nữ thổ phỉ nổi tiếng trong Kinh thành, dù xinh đẹp như hoa nhưng không mấy người có thể chịu được tính tình của nàng.

BVT thì khác, nàng ta không chỉ xinh đẹp mà khí chất còn xuất chúng, hơn nữa lại còn là đệ tử của tông chủ KVT, nhìn thế nào cũng là nữ thần trong lòng các nam nhân. MHP có thể tìm được BVT cũng khiến người ta hâm mộ muốn chết.

Bây giờ, mọi người sùng bái BVT bao nhiêu thì chán ghét QVT bấy nhiêu. Những lời chế nhạo và mỉa mai khó nghe phát ra từ miệng những người đó đều lọt vào tai QVT không sót lời nào, nhưng nàng cũng không có phản ứng gì lớn.

Mèo đen đứng cạnh chân nàng lại không nhịn được, nó ước gì có thể xông đến cắn chết đám khốn nạn gây xích mích này.

Đám ngu ngốc này thì biết cái gì? Sao nữ nhân kia có thể so sánh với chủ nhân của nó được?

Ngay cả chút bản lĩnh xách giày cho chủ nhân nhà nó cũng không xứng!