Chương 41: Chợ Quỷ

Nhưng đáng tiếc, nàng phát hiện ra thứ có sẵn trong Lân Vương phủ không thích hợp cho nàng tu luyện.

Công pháp tu luyện linh lực ở thế giới này đều hình thành dựa trên giới linh.

Có người sở hữu giới linh hình thái vũ khí, cũng có người sở hữu giới linh hình thái các loại thú, công pháp tu luyện cũng không giống nhau.

Một cái chủ ngoại, một cái chủ nội.

Nhưng giới linh của Quân Vô Tà không nằm trong hai sự lựa chọn thông thường này, cho nên dù là một trong hai loại cũng đều không thích hợp để nàng tu luyện.

Nếu không có công pháp thì không thể tăng linh lực lên được, tự mình trở nên mạnh mẽ về cơ bản là một hy vọng xa vời.

Làm thế nào để tìm được công pháp thích hợp để nàng tu luyện trở thành chuyện khiến Quân Vô Tà đau đầu.

Trong Lân Vương phủ, nàng không nhờ cậy được ai.

Quân Vô Tà có chủ ý, là đến một nơi khác.

Trong ký ức của thân xác này, có một nơi bí ẩn trong Hoàng thành, nơi đó không phải ai cũng biết nhưng lại vô cùng sầm uất.

Đó là một khu chợ ngầm ẩn mình trong một góc của Hoàng thành, ở đó bán rất nhiều thứ không thể tìm thấy trên thị trường, những đồ bán ra ở nơi đó thường sẽ không tìm thấy ở nơi khác.

Chỉ là phương thứ giao dịch ở đó khác với những nơi khác, đồ bán ở đó không thể mua được bằng tiền mà chỉ có thể dùng những thứ có giá trị tương đương để đổi.

Nếu muốn nhận được thứ mình muốn đổi từ tay người khác thì phải đổi bằng thứ mà họ cần.

Lấy vật đổi vật.

Nguyên chủ của thân xác này được Mặc Huyền Phỉ đưa đến đó một lần trong lúc cùng hắn ta "ước hẹn". Trước đó, chủ nhân của thân xác này không biết đến sự tồn tại của nơi đó, mặc dù nàng đã lớn lên trong Hoàng thành này.

Nguyên chủ chỉ đến nơi đó một lần, đó là đi cùng Mặc Huyền Phỉ. Chợ nằm ẩn dưới lòng đất, có chút tối tăm, nguyên chủ không thích, cho nên Mặc Huyền Phỉ cũng không nhắc tới, cũng không bao giờ đến đó lần nào nữa.

Nhưng bây giờ, nơi đó là cơ hội duy nhất để Quân Vô Tà tìm được công pháp nên nàng phải đến đó một chuyến.

Khuôn mặt này của Quân Vô Tà khá nổi tiếng trong Hoàng thành, tất nhiên nàng không thể ra ngoài với khuôn mặt bùng nổ giá trị chế giễu được. Bảy tám loại dược liệu được nghiền nát, có loại được nghiền nát thành bột, có loại ép thành nước, trộn lẫn lại rồi bôi trên mặt là có thể làm mềm xương mặt đến một mức độ nhất định, một lần nữa thay hình đổi dạng. Phương pháp dịch dung này triệt để hơn các phương pháp khác, cho dù có bị người ta phát hiện ra manh mối thì cũng không tìm được sơ hở trên mặt nàng.

Quân Vô Tà tìm một bộ y phục màu trắng mộc mạc, nàng đã cải tạo khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của mình, giảm giá trí nhan sắc xuống, đồng thời nàng cũng khiến các đường nét trên khuôn mặt trở nên nam tính hơn.

Đến chợ ngầm, ngoài việc dịch dung, Quân Vô Tà còn cần chuẩn bị "tiền", ngân lượng thông thường ở đây không đáng một đồng, chỉ có thứ tốt mới có thể đổi lấy thứ mình cần. Cũng may mấy ngày nay, Quân Vô Tà đều lăn qua lăn lại ở nhà thuốc, làm được không ít đan dược.

Để sớm điều trị cho Quân Tiển và Quân Khanh ngày càng khỏe hơn, trong tay Quân Vô Tà chuẩn bị rất nhiều đan dược bồi bổ cơ thể.

Nàng chọn vài bình trong số đó, giữ chúng bên mình và lẻn ra khỏi Lân Vương phủ bằng cửa sau vào ban đêm.

Hoàng thành về đêm có vẻ yên tĩnh dị thường, đây là lần đầu tiên Quân Vô Tà bước ra khỏi Lân Vương phủ sau khi sống lại, theo địa chỉ trong trí nhớ, Quân Vô Tà đi đến khu chợ ngầm.

Đó là một lầu các không bắt mắt, nhìn không khác gì với những tửu lâu khác, nhưng trong đại sảnh chỉ có một tiểu nhị lười biếng đang ngồi, lúc Quân Vô Tà xuất hiện cũng không chào hỏi, nheo mắt lại, tiếp tục nằm ngái ngủ trên bàn.