Chương 18: Tiểu Bạch Liên 3

Người ở đây từ lúc sinh ra đã có giới linh, cho đến khi giới linh thức tỉnh thì nó vẫn luôn giấu trong cơ thể con người. Giới linh không thể tách khỏi cơ thể con người được, có thể nói, trừ khi chết, nếu không người đó sẽ ràng buộc với giới linh của mình suốt đời.

Vì vậy, dù nàng có bất đắc dĩ giới linh của mình vô dụng đến đâu cũng không thể vứt nó đi, bởi vì bản thân này không có khả năng làm được điều đó.

“U Linh giới.” Vẻ mặt Tiểu Liên Hoa buồn bã.

“Đó là nơi các ngươi ở?” Đây là lần đầu tiên Quân Vô Tà nghe được ba chữ này.

Tiểu Liên Hoa gật đầu, như sợ Quân Vô Tà không cần cậu, ngoan ngoãn nói: “Trước khi giới linh thức tỉnh, nó sẽ ở lại U Linh giới. Nếu như chủ nhân chết, chúng ta lại quay về đó. Nơi đó rất đáng sợ, vất vả lắm ta mới đi ra được, cầu xin ngươi đừng ném ta trở về được không?”

Nàng thì muốn nhưng có thể làm được sao?

Quân Vô Tà bất lực đỡ trán.

“Ta… Ta có thể chứng minh ta rất có ích, ngươi chờ đi!” Giống như hạ quyết tâm gì đó, cuối cùng Tiểu Liên Hoa cũng buông bắp chân Quân Vô Tà ra, run rẩy đứng dậy, giơ lên cánh tay trắng nõn mềm mại của mình lên, duỗi thẳng tới trước mặt Quân Vô Tà.

“Hả?” Quân Vô Tà nhìn cậu với ánh mắt dò hỏi.

Tiểu Liên Hoa khịt khịt mũi, trên khuôn mặt trắng nõn dịu dàng hiện lên vẻ quyết tâm kỳ lạ, bi thảm nói.

“Ăn đi!”

“...” Ăn cái gì?

“Ta là Thương Ngự Tuyết Liên, nếu ngươi ăn cánh hoa của ta, có thể có được tác dụng tẩy tủy.” Vẻ mặt Tiểu Liên Hoa chính nghĩa, nghiêm nghị.

Ánh mắt Quân Vô Tà hơi sáng lên, không ai biết rõ hơn nàng việc tẩy tủy hiếm đến thế nào. Cho dù y thuật xuất sắc, có thể cứu sống người bị thương, nhưng dù sao y thuật cũng có hạn chế, mặc dù có thể điều trị cơ thể con người, khiến sức khỏe của người ta tốt hơn, nhưng không thể nào thật sự thay da đổi thịt được. Nhưng việc tẩy tủy lại hoàn toàn khác, nó tương đương với việc định hình lại cơ thể con người một lần nữa, loại bỏ tạp chất và khuyết điểm, chỉ giữ lại tinh hoa, giống như có thể tự mình tiến hành thiết lập cơ thể một lần nữa.

Ở kiếp trước, công nghệ và y học rất tiên tiến, vô số nhà khoa học đang nghiên cứu các phương pháp thay đổi gen của cơ thể con người nhưng chưa tìm ra được phương pháp nào phù hợp.

Nếu như lời Tiểu Liên Hoa nói là sự thật thì cậu thật sự có ích rất lớn!

Để xác nhận lời nói của Tiểu Liên Hoa, Quân Vô Tà đưa tay ra nắm lấy cánh tay nhỏ nhắn, trắng nõn, mềm mại của cậu. Cảm giác mềm mại dưới lòng bàn tay khiến Quân Vô Tà cảm thấy hơi kỳ lạ. Mặc dù nàng biết tiểu tử trước mặt chính là một bông sen trắng biến thành. Nhưng đối mặt với cánh tay nhỏ nhắn đầy thịt như vậy, nàng thật sự không thể cắn xuống được.

Ăn thịt người gì đó rất là tàn ác.Tiểu Bạch Liên vừa cho phép nàng ăn thoải mái giờ đã trở thành một đứa bé đầy nước mắt, nước mắt đầy mặt, cái miệng nhỏ nhắn cắn chặt, xương cốt trong cơ thể run rẩy như cành liễu trước gió.

“...” Nàng thật sự không phải ma quỷ ăn thịt người.

Quân Vô Tà khẽ thở dài, buông cánh tay nhỏ nhắn đầy thịt kia xuống.

Tiểu Bạch Liên đã sẵn sàng “hiến thân” không đợi được nỗi đau như dự tính nhưng ngược lại móng vuốt của cậu lại được tự do.

Tùy nói không bị ăn tươi thật sự… rất vui vẻ!

Nhưng mà…

Chủ nhân có thể bởi vì thấy cậu rất vô dụng cho nên không muốn cậu không!!

“Ta… Ta không sợ đau.” Tiểu Bạch Liên yếu ớt tuyên bố.

Quân Vô Tà liếc nhìn đôi mắt đỏ hoe vì khóc của cậu.

“...” Tiểu Bạch Liên lập tức nản lòng.