Chương 20
Ân. . . . . .
Ừ. . . . . .
Ừ ân. . . . . .
“Tiên nhân, ngươi ân đến ân đi , ngươi bị táo bón sao?” An hồ ly nằm chổng vó trong l*иg, chơi đùa với cái chặn giấy của Bạch Tử Phi, nhìn hắn cầm bút lông nhìn ngây ngẩn trên giấy tuyên thành thì nhịn không được mà cười nhạo hắn
“cút, ngươi mới táo bón, ta sáng nay đã đi hai lần, hiện tại toàn thân rất sảng khoái ah” Bạch Tử Phi tức giận nhìn tờ giấy trước mặt, mất ba canh giờ mà chỉ viết được có năm chữ, quả thực giống như táo bón.
An hồ ly đáp “ hừ, đừng lừa mình dối ngươi nữa, tiên nhân nếu thực sự sảng khoái thì làm gì có chuyện cả buổi ngồi trong này tức giận? là đang buồn bực vì chưa tìm được cách câu dẫn Ngôn tiểu thư phải không?”
Bạch Tử Phi thực sự bị hồ ly này đánh bại, còn biết dùng độc tâm thuật nữa chứ “ ta nói ngươi có rảnh thì lo chuyện của mình đi, đừng quấy rầy ta. Ta đang nghiên cứu kế hoạch của mình, cam đoan trong vòng bảy ngày có thể lấy lại Hỗn thế đan”
“Xí” An hồ ly khinh thường “ tiên nhân, nếu ngươi có thể hoàn thành trong vòng bảy ngày thì đã không phi lễ người ta tới một trăm hai mươi bảy lần mà đến bây giờ Hỗn thế đan vẫn còn hoàn hảo trong bụng Sơ Thất tiểu thư ah”
Bạch Tử Phi cảm giác như bị búa đánh trúng đầu, buồn bực sắp chết ah.
An hồ ly nhìn bộ dáng ủ rũ của Bạch Tử Phi thì buông cái chặn giấy xuống “ tiên nhân, để ngươi khỏi nói ta thắng không quang minh chính đại, ta chỉ điểm cho ngươi một chút nha”
Bạch Tử Phi ngậm bút, dựa vào thành ghế “ tạ ơn ngươi, hồ ly vĩ đại”
“Ân, đâu có, không cần khách khí.” An hồ ly thản nhiên đáp “ tiên nhân, ngươi đi tìm Tứ Hỉ đi, hắn có thể cùng một lúc câu dẫn được ba nha hoàn, đương nhiên là có năng lực, tiên nhân nếu muốn hôn Sơ Thất tiểu thư thì phải nhờ tới Tứ Hỉ rồi”
A? !
Bạch Tử Phi đột nhiên ngồi dậy đến, bút lông trong miệng rơi xuống bàn.
A nha,sao hắn không nghĩ tới chứ. Trong thiên hạ còn ai giỏi tán gái, còn ai dẻo miệng hơn Bạch Tứ Hỉ chứ? Hắn tuyệt đối là nam nhân trong nam nhân, là cường giả trong cường giả ah.
“Hảo!” Bạch Tử Phi vô cùng anh dũng vỗ lên bàn một cái “ vì để không thua ngươi, ta quyết định đi thỉnh giáo Tứ Hỉ, hừ, hãy đợi đấy”
Áo bào trắng vung lên, Bạch Tử Phi lập tức biến mất khỏi phòng.
An hồ ly lại ôm lấy cái chặn giấy, cười khoái trá. Ha ha, tiên nhân rất dễ bị lừa nha, trông chờ vào Bạch Tứ Hỉ kia là có thể thắng được nó sao? e là còn chưa đυ.ng được tới Sơ Thất tiểu thư đã bị Vân Tịnh Thư đánh văng lên tận chín tầng mây rồi. Ha ha, tiên nhân, ngươi bảo trọng nha, bất quá dù sao ta cũng sẽ giúp ngươi nhặt xác. A di đà phật.
Ha ha ha! Ha ha ha!
Tiểu hồ ly cười đến lăn lộn, răng nanh lộ hết ra ngoài.
Bạch Tử Phi sải bước như bay tới chỗ Bạch Tứ Hỉ, còn chưa tới nơi đã nghe bên trong vang lên một trận binh binh bang bang cùng tiết thét chói tai
“Bạch Tứ Hỉ, ngươi đi chết đi”
“Bạch Tứ Hỉ, ngươi không phải người!”
“Bạch Tứ Hỉ, ta muốn gϊếŧ ngươi!”
Bùm một tiếng, cửa phòng đã bị người hung hăng phá mở, Tứ Hỉ tóc tai bù xù, chân không kịp mang giày, vẻ mặt bi phẫn từ trong phòng lao ra giống như phía sau đang có thiên quân vạn mã đuổi theo hắn
Nhìn thấy Bạch Tử Phi liền mếu máo “ công tử, cứu mạng”
“A, làm sao vậy?” Bạch Tử Phi ngạc nhiên nhìn hắ.
Tứ Hỉ lập tức liền kéo áo Bạch Tử Phi, núp sau lưng hắn.
Ngay lúc đó, từ trong phòng ào ra ba bóng hình nhanh như tia chớp, khí thế hung hãn như cọp mẹ, bao vây hai chủ tớ, không nói hai lời lập tức thượng cẳng tay hạ cẳng chân
“Đánh chết ngươi! Đánh chết ngươi! Ngươi là kẻ hai lòng!”
“Cho ngươi đi ra ngoài câu ba đáp bốn, cho ngươi không làm việc đàng hoàng!”
“Cho ngươi ăn uống, cho ngươi sung sướиɠ, cư nhiên còn dám đèo bồng! Đi chết đi!”
Tiếng thét chói tai còn to hơn lúc nãy, tiếng quát tháo còn to hơn tiếng khóc. Một bàn tay trắng nõn không chút do dự mà thắng tắp tát vào mặt Bạch Tử Phi.
A nha! A yêu! Oa nha nha!
Tiếng kêu thảm thiết lần này là của Bạch Tử Phi
“Là ta, là ta a. . . . . .”
“Đánh chết ngươi” Tiểu Thanh rống lên
“Hôm nay nhất định diệt ngươi!” Tiểu Lam rít gào
“Bạch Tứ Hỉ, hôm nay ta muốn biến ngươi thành đầu sư tử” Tiểu Lục thanh âm cũng to không kém
Loảng xoảng, loảng xoảng, loảng xoảng! Thùng thùng đông!
Bạch Tử Phi trong lòng thầm nghĩ, xong rồi, xong rồi, hắn sao lại xui dữ vậy chứ, ba nữ nhân này đánh nhau sao lại thành ra đánh hắn. Ô, ô, hắn không phải là Bạch Tứ Hỉ a, hắn không muốn bị đánh, hắn cũng đâu có làm gì sai, vì sao bọn họ đánh nhau mà hắn lại bị vạ lây
“Dừng tay. . . . . .” Bạch Tử Phi rêи ɾỉ
Leng keng, loảng xoảng
“Dừng tay… oa. . . . . .”
Binh binh bốp bốp
“Dừng..ách”
Tiểu Thanh dường như đã bị lửa giận thiêu đốt hết lý trí, hung hăng nhắm Bạch Tử Phi mà đánh xuống một quyền, Bạch công tử trói gà không chặt bay lên rồi sau đó hoa hoa lệ biến mất nơi chân trời xa xôi…
Hì hì, công tử, ngươi thay ta chịu khổ rồi, Bạch Tứ Hỉ nhìn theo bóng dáng Bạch Tử Phi cười đắc ý. Vận khí của hắn thật tốt nha, đang lúc cả ba nữ nhân đều muốn tranh giành hắn thì công tử lại tới. Nỗi khổ vì yêu, phiền ngươi thay ta gánh vác đi.
Tiểu Thanh vẫn còn khí thế bừng bừng, thổi thổi nắm tay của mình. Hừ, muốn khi dễ tỷ muội các nàng sao, nằm mơ đi.
Tiểu Lam cúi đầu, nhìn thấy Bạch Tứ Hỉ ngồi xổm trên đất “ oa, hắn…sao hắn còn ở đây?”
Ân?
Ngôn Tiểu Thanh cùng Ngôn Tiểu Lục đồng thời cúi đầu, thấy đúng là Bạch Tứ Hỉ đang ngồi xổm trên đất, còn tươi cười sáng lạn nhìn các nàng thì hai mắt mở to suýt chút nữa là lọt ra ngoài. Hắn còn ở đây, vậy người vừa rồi bị các nàng đánh bay là…
“A ————”
Trên bầu trời đêm xa xôi bỗng vang lên một tiếng thét thê lương
Tiếp theo từ bầu trời giống như có một vì sao xa xuống, lao nhanh về phía trái đất, kèm theo thanh âm chói tai thê lương…
“Công tử! Công tử!” Bạch Tứ Hỉ trung thành và tận tâm vội vàng đứng dậy, đưa tay tiếp lấy vì sao vừa sa xuống kia
Hưu…
Bịch…
Bạch Tứ Hỉ đón lệc cho nên trên mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố to hình người
“Ah, vẫn còn kém một chút” Tứ Hỉ thì thào
“Hồ…nháo” hình người dưới hố run rẩy ngón tay mắng “ còn kém cái gì? Bạch Tứ Hỉ, ngươi…ngươi cố ý đúng không? ngươi muốn hại ta chết để ngươi làm công tử Bạch gia có đúng không?”
“Công tử! Oan uổng quá” Tứ Hỉ lập tức quỳ xuống “ ta đối công tử là một lòng trung thành, trời xanh làm chứng, công tử oan uổng ah”
Bạch Tử Phi bị Bạch Tứ Hỉ ôm lấy, lắc mạnh, thiếu chút nữa là hộc máu bỏ mình.
“Công tử! Công tử! Ngươi không thể chết được, công tử” Tứ Hỉ thấy hắn không đáp lại thì càng lắc thân mình hắn mạnh hơn.
Bạch Tử Phi cảm thấy trước mắt như có muôn ngàn đom đóm bay lượn, cố hết sức nói “ ngươi…ngươi không cần hoảng…đừng lắc ta…ta sẽ không chết”
“A, công tử, thực xin lỗi, thực xin lỗi!” Tứ Hỉ vội vàng nhảy lên, dìu Bạch Tử Phi đứng dậy.
Bạch Tử Phi tức giận đến không nói được lời nào, chỉ run tay chỉ vào Ngôn Tiểu Thanh, Ngôn Tiểu Lam, Ngôn Tiểu Lục
Cả ba nàng mặt tái lại, vội vàng nói “ thực xin lỗi, Bạch công tử, vừa rồi ta không nhìn rõ, ngươi mau dưỡng thương cho khỏe đi, chúng ta xin kiếu”
Tác phong cọp cái của ba nha đầu lúc nãy giờ hoàn toàn biến mất tăm mất tích, Bạch Tử Phi còn chưa phát tiếc được tức giận thì các nàng đã đánh bài chuồn, cho nên hắn lại tiếp tục chỉ tay vào bóng dáng các nàng…
“Được rồi, công tử, ta biết các tiểu cô nương của ta đều rất được, ngươi không cần phải lưu luyến” Bạch Tứ Hỉ kéo tay Bạch Tử Phi “ ngươi xem, các nàng thẹn thùng rồi”
Phi, các nàng vậy là thẹn thùng sao?
“Ngươi câm miệng!” Bạch Tử Phi cuối cùng cũng phát tiết “ các nàng vậy mà kêu tiểu cô nương sao? rõ ràng là ba con cọp cái nha. Ta đã cảnh cáo ngươi ngày nào đó cũng sẽ bị các nàng đánh tới, không ngờ…không ngờ kẻ bị đánh lại là ta”
Bạch Tử Phi bi phẫn vô cùng, hắn đã làm lỗ gì chứ, đã đánh hắn suýt chút nữa văng tới trên trời còn chưa tình, bị rơi xuống đất còn chưa tính lại bị Tứ Hỉ lắc qua lắc lại nữa. Năm nay đúng là năm xui tháng hạn của hắn mà.
“Xì!” Tứ Hỉ thấy mặt công tử nhà mình dấu trắng dấu đen nhìn y như con chó đốm thì nhịn không được mà bật cười.
Kết quả bị công tử hung hăng liếc mắt trừng , trừng hắn, ra sức trừng, dù ánh mắt gϊếŧ chết hắn, lăng trì hắn, ngược đãi hắn…
Tứ Hỉ lập tức ngậm miệng lại, lui lại, lặng lẽ cúi người xuống, tốt nhất là có thể chui xuống cái lỗ hình người vừa rồi của công tử, rồi lấy đất lấp lên luôn.
“Hừ!” Bạch Tử Phi khinh bỉ hừ một tiếng.
Bạch Tứ Hỉ biết công tử lúc này đã bớt giận, vội vàng hỏi “ công tử, ngươi tới tìm Tứ Hỉ có chuyện gì ah?”
“. . . . . .”
Bạch Tử Phi lập tức im lặng.
Cái kia. . . . . . Này. . . . . . hắn phải mở miệng thế nào đây? Sao có thể nói với thư đồng nhà mình là tới tìm hắn để xin kinh nghiệm tán gái được chứ? Cái này thực khó xử, hắn là công tử, Tứ Hỉ là thư đồng, thế nhưng trong quan hệ nam nữ hắn lại không bằng một thư đồng là sao?
Bạch Tử Phi vò đầu bứt tai
Vẫn là Tứ Hỉ am hiểu lòng người, nhỏ giọng hỏi “ công tử, có phải đêm xuân tịch mịch, cảm thấy buồn lòng?”
“Nói bậy! Cái gì đêm xuân tịch mịch, ta dạy ngươi thơ từ cũng không phải để dùng lung tung” Bạch Tử Phi trán nổi giân xanh
“Thì là đêm xuân ngắn ngủi”
“Cũng không phải” Bạch Tử Phi cắn răng “ ta tới tìm ngươi là muốn thảo luận về kế hoạch tán gái”
A? !
Bạch Tứ Hỉ sửng sốt, há to miệng
“Cái gì? Tán gái? Công tử, ngươi rốt cuộc đã tìm được đối tượng rồi sao? là cô nương nhà ai? Mau nói ta biết, cam đoan trong hai chiêu liền giúp ngươi cưa đổ”
“ Cái gì mà đối tượng…thực ra chính là Ngôn Sơ Thất a”
Tứ Hỉ sửng sốt, “Sơ Thất tiểu thư không phải đã có hôn phu rồi sao?”
Bạch Tử Phi trong lòng rồi rắm, hắn đương nhiên biết Vân Tịnh Thư cùng nàng đã có ước định chung thân, nhưng mà…nhưng mà…không thể cứ vậy mà từ bỏ, Hỗn thế đan còn trong cơ thể nàng, nếu không lấy lại thì không chỉ có thiên đình hỏi tội mà tính mạng của nàng cũng nguy hiểm
“A! Công tử!”
Bạch Tử Phi còn chưa nghĩ xong, Tứ Hỉ đã ôm lấy hắn, điên cuồng lắc “ công tử, ngươi rốt cuộc cũng thông suốt, biết tình yêu không thể dựa vào câu dẫn mà cần tranh thủ ah. Công tử, thật tốt quá, tốt quá, ngươi nhất định sẽ thành công. Ta nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ ngươi, giúp ngươi cướp Sơ Thất tiểu thư lại. Ngươi yên tâm, tuy rằng võ công ngươi không bằng Vân Tịnh Thư, nhưng mị lực của ngươi hơn hẳn hắn, nhất định sẽ thắng hắn. Ta sẽ đem toàn bộ tâm pháp tán gái cả đời truyền lại cho ngươi, để ngươi trở thành đệ nhất cao thủ tán gái trên giang hồ”
Tứ Hỉ cũng kích động vô cùng, đợi lâu như vậy, rốt cuộc hắn cũng đã có truyền nhân để truyền lại công phu tán gái của mình, mà đó còn là công tử nữa chứ, thật tốt quá, thật đáng để cho người ta kích động.
Bạch Tử Phi bị Tứ Hỉ lắc đến sắp hôn mê, ói mửa
“Được, công tử, hôm nay ta sẽ đem tất cả kinh nghiệm truyền lại cho ngươi, mau đứng lên đi lấy sách vở lại đây. Từ giờ trở đi, mỗi một câu ta nói đều là kinh điển, ngươi phải cố gắng ghi nhớ kỹ, cũng phải nghiền ngẫm thật sự, cẩn thận thực thi”
Tứ Hỉ đắc ý rung đùi.
Bạch Tử Phi lập tức từ công tử cao cao tại thượng trở thành đồ đệ của thư đồng Tứ Hỉ
Đến thư phòng, Tứ Hỉ lấy bút lông và giấy Tuyên Thành nhét vào tay Bạch Tứ Hỉ, bắt đầu chương trình huấn luyện “ tâm pháp tán gái là phải kết hợp nhiều phương thức với nhay, tuyệt đối không được làm cái này quên cái kia, có bánh mỳ lại quên bánh bao. Tiên nhân vĩ đại đã từng nói hai tay đều phải cùng hành động, tuy rằng nếu bị nữ nhân phát hiện thì coi như xong nhưng mà chúng ta không thể vội vã hành đồng, phải phân tích kỹ, rồi mới đưa ra kết luận.
Đầu tiên, ngươi nhìn thấy một nữ nhân, phải quan sát nàng, phân tích nàng, nghiên cứu nhân phẩm và sở thích của nàng rồi từ đó mới bắt đầu hành động, như thế thì nhất định bách phát bách trúng, không sai một lần. Cái này cũng tùy thuộc vào từng loại nữ nhân, mà nữ nhân thì lại có rất nhiều loại, tỷ như ngươi tóc dài, mắt to, cười ngọt ngào thì chính là cô nương ngây thơ…”
Tứ Hỉ nói thao thao bất tuyệt, nước miếng văng tứ tung như mưa phùn ngày xuân.
Bạch Tử Phi nghe mà choáng váng nhưng sự ngưỡng mộ dành cho Tứ Hỉ cũng dâng cao như nước sông. Không ngờ Tứ Hỉ lại có nghiên cứu kỹ về nữ nhân như thế, cũng không ngờ nữ nhân lại có nhiều loại như thế, càng không ngờ là nghệ thuật tán gái lại thâm sâu nhường ấy…Bạch Tử Phi quyết định sẽ đem bản ghi chép biên soạn lại thật tốt, tương lai mang về tiên giới in thành sách thì không bán được một vạn cũng được tám trăm cuốn a. Nên biết là trên thiên đình, nam nhiều nữ ít, cung không đủ cầu ah.
“Tứ Hỉ lão sư, Tứ Hỉ lão sư!” Bạch Tử Phi vẻ mặt tôn kinh “ thỉnh ngươi có thể giúp ta chuyện này được không? ta cần phải hoàn thành trong vòng bảy ngày, nếu thành công, ta đảm bảo ngươi sẽ được cơm no rượu say”
Bạch Tứ Hỉ cầm lấy trang giấy: kế hoạch hôn môi
“Chuyện này đơn giản”, Tứ Hỉ vung bút lên “ cho ngươi ba diệu kế, cam đoan không tớ ba ngày là có thể hôn được Sơ Thất tiểu thư”