Chương 87: Đoạt giải (hạ)

Edit: Tử Linh Lan

Beta: Mộc

Tin tức bất thình lình tung ra như vậy nhất thời nổ tung toàn hội trường, gây nên một trận rối loạn, mọi người đều thì thầm ghé tai nhau, tất cả ống kính của các phóng viên đều quay về phía nghệ nhân đang nhận giải kia. Phương Minh Diễn hơi hơi rũ mi, ngồi nguyên vị không hề động.

"Tôi vô cùng yêu diễn xuất. Trong thời gian một năm này, tôi đã được thử rất nhiều nhân vật bất đồng cùng với các cách diễn xuất khác nhau, được trải nghiệm rất nhiều chuyện mà mình muốn làm, cũng thu hoạch được rất nhiều thứ. Hôm nay tôi đã đạt được giải thưởng mà tôi hằng tha thiết ước mơ, những điều đó đều khiến tôi phi thường thỏa mãn. Mà quãng thời gian kế tiếp, tôi quyết định tạm thời chia tay nghiệp diễn xuất, để làm bạn với người tôi yêu sâu đậm."

"Cô gái anh yêu sâu đậm đến cùng là ai?" Một tiếng hô to từ dưới hội trường truyền đến. Tin tức giật gân nóng bỏng như vậy thi nhau kéo đến khiến tất cả các phóng viên đều hưng phấn mà hăng hái như cắt tiết gà.

Trác Duyệt mỉm cười, trong con ngươi màu đen như lấp lánh ánh sáng ngọc, cậu ngẩng mặt lên bình tĩnh nói: "Người tôi yêu cũng không phải là con gái."

Hội trường đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, đến khi mọi người phản ứng kịp thì thi nhau hỏi: "Cậu ấy vừa có ý gì, là muốn come out sao?" "Tôi có nghe lầm hay không?" "Trời a! cậu ấy là đồng tính luyến ái !" Vài vị diễn viên lão làng trừng mắt nói: "Quả thực quá hồ nháo!" "Người này còn biết xấu hổ hay không?"

"Cho nên người anh yêu là nam nhân?"

"Vậy nam nhân kia là ai?"

"Quan hệ giữa anh và giám đốc Hoa Thịnh có phải là thật hay không?"

"Người này xem như công khai come out sao?"

......

Nhất thời cả hội trường hỗn loạn, các phóng viên cố vượt qua sự ngăn cản của nhân viên bảo vệ để vây quanh sân khấu.

Đúng lúc này, một nam nhân trực tiếp lên trung tâm sân khấu, kéo tay Trác Duyệt, kéo cậu bước nhanh ra ngoài.

"Là giám đốc Hoa Thịnh – Phương Minh Diễn!" Không biết ai hô một câu. Các phóng viên chen chúc cố chặn đường đi, vô số ống kính chĩa về phía bọn họ, đèn flash liên tục nháy khiến Trác Duyệt không mở mắt được. Nhưng cậu không hề sợ hãi, Phương Minh Diễn bọc cậu trong áo khoác của anh, lấy tay ngăn những chiếc máy ảnh đang tới gần kia, gắt gao ôm thắt lưng cậu, dẫn cậu đi qua tất cả ồn ào rầm ĩ cùng phiền phức rắc rối. Cho đến khi nhân viên bảo vệ hộ tống bọn họ lên xe rời đi, số đông phóng viên còn chưa chịu giải tán.

Bên trong khoang xe yên tĩnh có chút áp lực.

Phương Minh Diễn trầm mặc, Trác Duyệt không dám nói lời nào, Lâm Huy càng ngay cả thở mạnh cũng không dám, một lòng một dạ giả bộ làm người điều khiển câm điếc.

Trầm tĩnh một lát, nam nhân mở miệng: "En không cảm thấy loại chuyện này hẳn nên báo trước cho ta biết sao?"

"Em vốn muốn...... Em không nghĩ là ngài sẽ bước lên......" Trác Duyệt có chút xấu hổ đùa nghịch chiếc cúp trong tay, nhỏ giọng nói thầm nói: "Ngài trước đó từng đáp ứng, nếu em đoạt giải, liền thỏa mãn một nguyện vọng của em......"

"Em muốn điều gì?"

"Muốn ngài không tức giận." Trong bóng đêm, ánh mắt cậu lượng lượng.

Phương Minh Diễn như cười như không nhìn cậu: "Tính toán nhỏ nhặt của em thật ra rất cẩn thận." Anh hiện tại đã hiểu vì sao một năm này Trác Duyệt liều mạng công tác, thật giỏi, tiểu tử này từ sớm đã chuẩn bị kế hoạch chu đáo, những chuyện muốn làm đều đã làm, sau đó liền ném xuống một bom thật lớn, rồi chạy về cùng anh sống thong dong vui vẻ. Gạt anh mà tự ép buộc mình bao nhiêu ngày, lá gan của em càng lúc càng lớn, tiểu nô ɭệ.

Thấy anh thản nhiên nhìn mình như vậy, Trác Duyệt nhất thời khẩn trương đến mức yết hầu phát khô, ủy khuất nói: "Ngài từng nói đã đáp ứng em......"

"Ta thỏa mãn nguyện vọng của em, không tức giận, cũng không vì chuyện này mà trừng phạt em, tiểu nô ɭệ, em vừa lòng chưa?" Bên trong con ngươi của nam nhân ẩn sâu u quang đen tối.

Trác Duyệt cao hứng bật cười.

Bất quá rất nhanh cậu liền vì hành vi tiền trảm hậu tấu (hành động trước báo cáo sau) ngày hôm nay mà hối hận.

Phương Minh Diễn xác thật không vì chuyện này phạt cậu, mà là tùy tâm sở dục lấy cớ trói cậu vào giá hành hình rồi quất roi, sau đó chuyện tính sự trên giường lại liên tục ép buộc cậu hồi lâu, khiến cậu khóc thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, vừa rêи ɾỉ vừa nhận sai, luôn miệng xin anh nương tay. Ngày hôm sau ngay cả khí lực xuống giường cũng không có, mềm mềm ghé vào gối đầu, để nam nhân săn sóc nhẹ nhàng xoa thắt lưng đau mỏi cho cậu.

Sau khi Trác Duyệt công khai come out, dư luận cũng thể hiện ra hai loại thái độ cực đoan, có một số người tỏ vẻ chán ghét và kỳ thị đồng tính luyến ái, một số khác công khai ủng hộ. Khiến Trác Duyệt ngoài ý muốn là, số lượng fans của cậu trên mạng xã hội không giảm bớt, ngược lại còn có xu hướng tăng. Tài khoản cơ bản của Phương Minh Diễn kia cũng đột nhiên nhiều thêm mấy vạn lượt follows.

Có người chửi rủa dưới status của cậu, cũng có rất nhiều fans rưng rưng nhắn lại, mong cậu nhanh chóng quay về diễn xuất.

Sau khi nhận được sự đồng ý của nam nhân, cậu được nhận lại tài khoản ban đầu do công ty quản lý thay, thường xuyên sẽ post một số hình ảnh mình đang ăn, hay những điều thú vị này nọ lên. Ngẫu nhiên cũng sẽ vụиɠ ŧяộʍ chụp Phương Minh Diễn, chẳng qua không dám chụp thẳng mặt, đều là bóng lưng mờ ảo. Có một lần bị nam nhân tóm được, cầm lấy di động của cậu.

Trác Duyệt vốn tưởng rằng anh sẽ xóa đi, ai ngờ Phương Minh Diễn ngồi xuống bên cạnh cậu, mở chế độ tự chụp, sau đó quàng một tay qua đầu cậu, hôn một cái trên gương mặt ái đó, lưu loát chụp lại rồi post lên, ném điện thoại di động cho cậu nói: "Nếu muốn show ân ái, thì phải làm cho ra trò."

Trác Duyệt ngốc ngốc ngồi trên sô pha, nửa ngày mới đỏ bừng giấu mặt đi.

Tiểu Lan: hjc hjc hjc, còn có 1 chương nữa thui là hết rùi huhuhu~~ à chương sau ta sẽ post văn án đi kèm luôn *xấu hổ quay người* vì sao giờ mới làm văn án á, hợ hợ, là vì văn án rất chi là văn vẻ, lúc đầu ta k muốn làm vì sợ k hiểu hết ý nghĩa của nó, dịch sai thì chớt hợ hợ =)))))))))) nên chương sau sẽ bù bù nhaaa, yêu mọi ngườiiiiii